Website chuyển qua tên miền mới là:
truyensex.ink
, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Phần 245: Mượn sức
Phe phái bên trong Trấn Hải cung không ngừng tranh đấu. Bọn họ chỉ là Hoá thần tu sĩ, nếu bị cuốn vào bên trong đấu tranh giữa các phe phái, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
“Phương sư bá, không phải nói tu sĩ cấp cao rất khó tiếp tục sinh nhi dưỡng nữ sao?”
Uông Như Yên thật cẩn thận hỏi, vẻ mặt chờ mong.
Nếu có thể sinh thêm con cái, thành lập gia tộc của chính mình. Đó là chuyện không thể tốt hơn.
Phương Minh lạnh nhạt cười, rồi nói: “Ngươi cũng nói rồi đó, rất khó, nhưng không phải là không được. Thế sự không có chuyện gì là tuyệt đối cả. Tài nguyên tu tiên của Huyền Dương giớ phong phú, hạ giới đương nhiên không thể sánh bằng. Dương sư thúc của bản tông có thể luyện chế một loại đan dược gọi là Cửu Long đan. Cửu Long đan là đan dược bậc sáu, dùng Cửu Long thảo ngàn năm làm chủ dược và hơn trăm loại linh dược ngàn năm luyện chế. Tu sĩ cấp cao sử dụng Cửu Long đan, khả năng có thể sinh con rất cao.”
‘Ngoại trừ Cửu Long đan, còn có không ít thứ có thể phụ trợ tu sĩ cấp cao sinh con. Ví dụ như Cửu diệp kim liên, Long phượng ngọc dịch, Thất tinh thuyết tảo… Nhưng nếu bàn về công hiệu, vẫn là Cửu Long đan tốt nhất. Sau khi dùng Cửu Long đan, con của các ngươi sẽ có tư chất không tồi. Nếu vận khí tốt, nói không chừng có thể sinh ra một linh thể giả. Nghe nói chưởng môn sư bá dùng Cửu Long đan nên Tống sư muội mới có tư chất tốt như vậy. Tống sư muội chưa đến ngàn năm đã tu luyện đến Luyện hư kỳ. Đây là mình chứng tốt nhất.
Tống sư muội trong miệng hắn là con gái duy nhất của Tống Nhất Minh, Tống Ngọc Thiền. Có linh thể đặc thù, chưa đến ngàn năm đã tu luyện đến Luyện hư kỳ. Tống Ngọc Thiền là thiên tài nổi danh Trấn Hải cung, cũng là lựa chọn hàng đầu cho vị trí cung chủ tiếp theo. Nàng hàng năm bế quan tu luyện, cực ít lộ diện, có rất ít người từng gặp Tống Ngọc Thiền.
“Đan dược bậc sáu! Cửu Long đan!”
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngây ngẩn cả người. Bậc năm tương đương với Hoá thần kỳ, bậc sáu tương đương với Luyện hư kỳ.
“Tuy nhiên nuôi dưỡng Cửu Long thảo có khó khăn rất cao, vô ý một chút sẽ khô héo chết. Ở một số cấm địa và bí cảnh thật ra có thể tìm được một ít, bản tông chỉ có Dương sư thúc có thể lấy ra được Cửu Long đan. Tổ tiên của Dương sư thúc là tu sĩ phi thăng.”
Phương Minh ý vị thâm trường nói. Đối với tu sĩ cấp cao muốn sinh nhi dưỡng nữ mà nói, Cửu Long đan là dụ hoặc khó có thể cự tuyệt.
Nuôi dưỡng ra Cửu Long thảo có khó khăn rất cao, đây cũng là nguyên do làm cho Cửu Long đan đặc biệt trân quý.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đương nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của Phương Minh. Cuối cùng vẫn là muốn bọn họ dựa vào phi thăng phái. Về phần dựa vào phi thăng phái có Cửu Long đan hay không, Phương Minh lại chưa nói. Vương Trường Sinh đoán là không có.
Dựa theo miêu tả của Phương Minh, Cửu Long đan trân quý như ậy, tu sĩ Hợp thể không thể nào dễ dàng cho bọn họ. Quá nửa là muốn bọn họ làm chuyện gì đó, xem như phần thưởng công trạng.
Thiên hạ không có bữa ăn nào miễn phí. Không có khả năng Vương Trường Sinh và Uông Như Yên dựa vào phi thăng phái, tu sĩ Hợp thể liền đưa đan dược bậc sáu cho bọn họ.
Đúng lúc này, một con hạc giấy thật lớn màu lam bay vào, bên ngoài hạc giấy màu lam trải rộng phù văn huyền ảo, hiển nhiên là phù binh.
Đây là truyền âm hạc. Khác với truyền âm phù, truyền âm hạc có thể sử dụng nhiều lần. Hơn nữa còn có thể bay đến địa phương được chỉ định, lợi hại hơn so với truyền âm phù.
Vương Trường Sinh hơi sửng sốt. Hắn ở Trấn Hải cung không có người quen gì, chẳng lẽ là Liễu Dương?
Hắn đánh vào một đạo pháp quyết, âm thanh như chuông bạc của một cô gái vang lên: “Vương sư điệt, ta là Lâm sư thúc. Nghe nói ngươi vẫn còn ở lại tổng đần, ta đến thăm các ngươi.”
Đây là giọng của Lâm Hữu Hân.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên chỉ gặp mặt Lâm Hữu Hân một lần, cũng chưa từng tiếp xúc.
Phương Minh nhướng mày, nhìn về phía Vương Trường Sinh và Uông Như Yên. Thấy bọn họ đầu đầy mờ mịt, sắc mặt Phương Minh mới khôi phục bình thường.
“Vương sư điệt, các ngươi nên nên làm thế nào thì làm thế đó, không cần cố kỵ ta.”
Phương Minh bình tĩnh nói.
Vương Trường Sinh hơi cân nhắc, vẫn định tiếp đãi Lâm Hữu Hân.
Hắn vừa tới Trấn Hải cung, cũng không muốn đắc tội Luyện hư tu sĩ.
“Người tới là khách, cho dù như thế nào, nếu không có Lâm sư tổ, chỉ sợ chúng ta cũng không có cách nào phi thăng Huyền Dương giới. Phu nhân, chúng ta cùng đi mời Lâm sư thúc vào đi!”
Vương Trường Sinh đứng dâyk, cùng Uông Như Yên ra ngoài.
Bọn họ ra khỏi trang viên, nhìn thấy Lâm Hữu Hân đứng ở cửa, vội vàng hành lễ.
“Nghi thức xã giao thì miễn đi, không cần khách khí.”
Lâm Hữu Hân mỉm cười nói. Nàng biết Phương Minh đang ở đây nên mới cố ý đến đây lúc này.
“Lâm sư thúc, nếu không nhờ có Lâm sư tổ, chỉ sợ chúng ta không thể phi thăng Huyền Dương giới. Chúng ta đã sớm muốn tìm cơ hội cảm tạ, vón nên là chúng ta thượng môn bái phỏng mới phải. Lâm sư thúc, mời vào bên trong.”
Vương Trường Sinh khách khí nói, mời Lâm Hữu Hân đi vào.
Đi vào thạch đình, nhìn thấy Phương Minh, Lâm Hữu Hân nhẹ cười nói: “Phương sư huynh, không nghĩ tới ngươi cũng ở đây. Ta không quấy nhiễu các ngươi chứ!”
‘Đều là đồng môn, không thể nói là quấy rầy được.
Giọng điệu Phương Minh lạnh nhạt.