Truyện nonSEX
16/05/2025 by truyensex | Leave a Comment
Phần 346 Bên dưới hẻm núi. Lúc này, Lăng Phong đã bình an sau loạt tên. Vừa muốn thử kích hoạt Cửu Âm, Thiên Diện đột nhiên quát lạnh: – Ngươi luyện Cửu Âm này ra sao? Vì sao lại thiếu sót như vậy? Lăng Phong không khỏi liên tưởng đến cảnh Liễu Cung chủ […]
Read more »
Tagged
Phần 344 “Bùng” Sau một tiếng nổ kinh thiên, chỉ thấy bụi đất xông lên mù mịt. Sau đó là một bóng nữ nhân, với mái tóc dài bay bay, thoát khỏi vòng bụi mù hạ xuống đất. Thiên Diện lùi một bước mới dừng lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn về hướng đám lính […]
Phần 343 Lăng Phong quay qua, chỉ thấy Dương Diệu Chân ánh mắt lén lút ra dấu. – Chuyện gì? – Không lẽ ngươi muốn ở lại đây sao? Vừa rồi trên kia không có chỗ chạy, ta mới giả ngu như thế thôi. Bây giờ trống trải rồi, chỉ cần qua được phía bên […]
Phần 342 Ở phía đối diện. Vài tên lính Bình Định nhìn thấy cảnh cổ quái gì đó đều dừng hẳn lại, khiến cả đám phía sau suýt nữa đâm sầm vào nhau. – Chuyện gì, sao lại đột ngột dừng? – Hỏa trưởng, mau nhìn! Chỉ thấy xa xa trong màn sương sớm, mờ […]
Phần 341 Cách quân doanh chừng vài dặm. Nơi đây là một vách đồi thoai thoải. Không quá hiểm trở, chẳng qua có nhiều mỏm đá lồi ra, khiến cho tầm nhìn từ phía dưới bị che khuất. Tiếng gió thổi qua khe, phát ra những âm thanh kỳ quái buốt lạnh, như thể tiếng […]
Phần 340 Thái Nguyên, Cống viện. Mỗi một châu phủ Đại Tống đều có Cống viện, tập trung cống phẩm địa phương. Trước kia, các Cống viện đều khá nhỏ bé, nhưng từ khi Triệu Cát đăng cơ, ham thích sưu tầm bảo vật thiên hạ, Cống viện các nơi rất được chú trọng. Chẳng […]
Phần 339 Sáng sớm. Lăng Phong ú ớ mở mắt. Sắc trời coi bộ vẫn còn chưa tỏ. Kỳ quái, làm sao bản thân lại dậy sớm như vậy? Tác phong tự chấn chỉnh từ lúc nào? Từ từ, bên dưới lão đệ đang nhất trụ kình thiên, nhưng làm sao đau đến lợi hại. […]
Phần 338 Quá nửa đêm, Lăng Phong mãi không ngủ được, lại hỏi: – Này, ngủ chưa vậy? – Chuyện gì? Có lẽ Dương Diệu Chân e ngại Phong ca nửa đêm nổi máu dâm tặc, cũng không ngủ được. Lăng Phong nào biết mình bị nghi oan như vậy, nếu biết khẳng định đã […]
Phần 337 Buổi tối, sau bữa ăn, Lăng Phong buồn chán trở về phòng. Vừa vào phòng thì nhớ ra trong phòng còn người khác. – Ngươi đi ra ngoài, ta còn thay đồ nữa. – Thay thì cứ thay, đây cũng là phòng của ta, sao ta phải ra ngoài? – Ngươi đừng nghĩ […]
Phần 336 Ba người đảo thân đi tìm khách điếm. Thiên Diện Phong ca tạm không dám trêu, hắn bắt chuyện với Dương Diệu Chân. Dù sao đối phương chính là một “đồng liêu” xuyên không giả, có rất nhiều chuyện để nói. Đáng tiếc, nói được vài câu đã thấy không hợp. Mặc dù […]
Phần 335 Sáng hôm sau. Một nơi hẻo lánh ở Hà Đông, Ngưu gia thôn. Chỉ thấy trên đường lớn giữa thôn đang có ba kẻ ăn mặc lập dị. Nếu có thể xem chứng minh nhân thân một chút, thì chính là ba hồn ma di động. Hai cái xuyên không, một cái đội […]
Phần 334 Cảnh tượng vô cùng vô nhân đạo, đại khái một bên cưỡi trực thăng súng máy càn quét, bên dưới là thổ dân chỉ biết giương mắt chịu trận. Lăng Phong không khỏi sởn gai ốc. Hắn cũng từng chém người qua, nhưng phần lớn vẫn là kẻ thù mới xuống tay, không […]
Phần 333 Đám Chu Kinh lao ra đầu tiên, có vẻ nôn nóng muốn lập công. Đại Tiếu thứ hai. Sau đó mới đến đám Lăng Phong. Kỳ thực, đám mật thám không lo lắng chuyện bách tính an nguy, mà sợ bị đánh úp. Mật Thám ty là cơ quan tình báo của Tống, […]
Phần 332 Lăng Phong vừa nhìn liền nhận ra là ai. Là Đại Tiếu, trên mặt vẫn là mặt nạ joker cười toe. Xem ra lại sắp có nhiệm vụ. Chu Kinh mở đầu buổi họp bằng giọng điệu buồn bã: – Vừa qua chuyện đáng tiếc nhất là Hoa An. Cái này cũng do […]
Phần 331 Chỉ thấy một hòa thượng cao lớn tiến vào phòng, chính là… Thạch Sơn. Tình trạng của Thạch Sơn có vẻ không tốt lắm, dáng đi khập khiễng, coi bộ đang bị thương. Vừa thấy Lăng Phong gã liền hỏi ngay: – Thạch Phi tốt chứ? – Thạch Phi? À, Lăng Hổ sao? […]
Phần 330 Trong tiếng Hồ cầm văng vẳng, Từ Khánh uống cốc nước lấy lại tinh thần, nói: – Ngươi còn nhớ Vương Bát chứ? – Vương Bát? Huynh đệ của Hoa An? Từ Khánh gật đầu, một bộ lão luyện nói: – Bằng vào kinh nghiệm giang hồ của ta, biết đuổi theo cũng […]
Phần 329 Trời sáng rõ. Chu lâu hiện tại đã thành tiêu cục, chỉ còn người của Trường Phong, nhóm người Lâm Hàm Uẩn sau đêm đó đã rời đi không dấu vết. Xem chừng bị Thành Bích để ý quá rát không dám ở lại. Đại sảnh. Tiêu cục không có khách thuê, cả […]
Phần 328 Lăng Phong chịu đựng hỏi: – Nàng thấy ta chưa đủ thành ý sao? Ta thừa nhận có chút sơ sài. Đáng ra ta phải chuẩn bị nhẫn đính hôn gì đó. Lại mời nàng một buổi ăn tối nhà hàng 5 sao. Chẳng qua, ta không đợi được nữa, ta muốn cưới […]
Phần 327 Trong phòng vẫn một mảnh tối mờ, những tiếng thở dốc dồn dập lúc trước đã không còn tăm tích. Lăng Phong ngủ say như chết. Bị thương còn ham, mệt đến rã rời. Lúc này, Phong ca đang dang tay dang chân ôm trọn lấy thân thể mềm mại của Thành Bích, […]
Phần 326 Hai người không biết từ lúc nào đã nằm lên giường, yếm gấm của Thành Bích cũng đã rời thân. Cái này cũng không có gì phải bất ngờ. Phong ca năm xưa khổ luyện Vĩnh Lạc trấn, trong phần luyện tốc độ phi đao có một hạng mục đặc biệt chuyên cần, […]
Phần 325 Sắc trời bắt đầu tối đen. Buổi tối cổ đại là thời điểm Lăng Phong chán ghét nhất, bởi vì hắn không cách nào ngủ sớm như người cổ được. Thanh niên tuổi của hắn kiếp trước, ban đêm mới là quãng thời gian hoạt động chính. Cũng không biết giờ này bạn […]
Phần 324 Nói chuyện với Triển Chiêu xong, Lăng Phong liền tắm rửa một chút, rồi vội vàng về phòng. Hôm nay anh em từ cao xuống thấp đều bầm dập tơi tả, ngay cả Tiêu Thiên Phóng hổ báo nhất hội còn phải chuồn về phòng từ sớm. Bản thân Lăng Phong cũng không […]
Phần 323 Chiều tối. Lăng Phong vừa đi thị sát tình hình huynh đệ về đến cửa phòng, còn định tìm Thành Bích ôm ấp một chút, liền thấy “mê trùng” Điền Khai Quang mặt mày nghiêm trọng đi ra: – Đương gia, không tốt không tốt. – Thối mồm, không tốt cái gì? Lăng […]
Phần 322 Thái Nguyên, tháng 10. Gần đây Thái Nguyên khá loạn. Nghe nói sứ đoàn ngoại quốc bị du đãng chặn cướp mất bảo vật, đám du đãng đó lại bị một đám du đãng khác chặn cướp. Cướp qua cướp lại nghe đâu có cả án mạng, quan phủ giới nghiêm ba ngày […]