Truyện sex dài tập
16/05/2025 by truyensex | Leave a Comment
Phần 31 “Đó là một cô gái màu xám, em bị cả thế giới màu trắng coi như đen. Nhưng tin tôi đi. Bên màu đen, em là màu trắng thuần khiết nhất. ” Ngày hội đông đúc, nơi đền chùa thanh tịnh mà cảm giác náo nhiệt quá đỗi. Gió ôm lấy con người […]
Read more »
Tagged
Phần 30 Thời gian luôn biết cách trêu đùa người khác, từ lúc tôi gửi dòng tin nhắn ấy đi, qua cả bữa ăn trưa, cũng không nhận được câu trả lời từ Lam. Thế là ngoài chờ đợi, bứt rứt, và khó chịu, tôi chẳng biết thể hiện biểu cảm gì khác cả. Loanh […]
Phần 29 Một vài gam màu thật tươi sáng vẫn còn cam chịu ở lại với tôi những ngày đó, mây giông của tuổi trẻ cứ từ tốn, tích tụ, chờ một ngày nào đó khiến tôi xẩy chân. Không sao, tôi chỉ cần sống cho ngày hôm nay thôi, còn những ngày sau nữa, […]
Phần 28 Mỗi mốc sự kiện diễn ra trong đời, tôi không thể nhớ hết được, tôi luôn tự dối mình rằng, bản thân có trí nhớ rất tệ hại. Nhưng mà, thực sự, tôi không thể dễ dàng quên đi mọi thứ, khi từng ngày đều không thể tìm ra lối thoát, tôi đang […]
Phần 27 Sáng mồng một, tôi dậy từ rất sớm, nấu lại đồ cúng giao thừa, và cùng ăn với cả nhà một bữa cơm đầu năm. 7 Giờ sáng, việc làm cái đồng hồ báo thức cho cô ấy làm tôi chẳng thể chậm trễ nổi. – Dậy đi nào. – Òm, tớ dậy […]
Phần 26 – SunShine, năm mới vui vẻ nhé! Tiếng pháo hoa vẫn vang đều bên tai, thứ ánh sáng lấp lánh ấy, làm một khoảng trời mệt nhoài trong rực rỡ. Tiếng nhà bên cạnh cạnh hò reo đón năm mới, tiếng trẻ con nô đùa, cười khúc khích khi nhận được phong bao […]
Phần 25 Bức thư đó còn rất dài, không thể nào chắc chắn, cũng như đủ niềm tin để nghĩ rằng, cô ấy đã chịu ngồi xuống, đặt bút và viết ra những câu từ như vậy, dành cho tôi, cái người, vốn dĩ chẳng nên tồn tại hay sót lại bất cứ mối quan […]
Phần 24 Tôi bước thật chậm ra ngoài cửa lớp, ngó nghiêng xung quanh, rồi giật mình vì bị Quỳnh hù một cái. Tôi không thể cười nổi. – Chúc mừng sinh nhật cậu! Chìa túi quà ra trước mặt tôi. Đã từ rất lâu rồi, tôi mới nhận được một món quà từ người […]
Phần 23 Tôi đã nói, ở cái lứa tuổi 17 này, mình vẫn đang đi bộ trên rất nhiều ngã rẽ đầy những va chạm, nhưng mà, dù có khó đi thế nào đi nữa, nó vẫn sẽ dẫn ra quốc lộ của cuộc đời tôi. Đôi khi, tôi cảm thấy đôi chân mình mệt […]
Phần 22 Những vòng tròn trùng lặp, chuỗi những tháng ngày ám ảnh tôi lại tiếp diễn, tôi đang sợ mùa đông hơn hết thảy mọi thứ. Cái chết cảm tưởng hiện thời nó thực sự đơn giản… Bước chân, từng nhịp một rời khỏi cô ấy, băng qua con đường trượt dài dẫn ra […]
Phần 21 Thằng Nam trầm mặc nhìn ra phía cửa sổ, rồi nhìn vào tôi… Đến khi 2 đứa kia đã đi mất, nó mới lên tiếng… – Mày có chắc sẽ mày lại không gục xuống giống như với Hương không? Im lặng, thử hỏi làm sao mà tôi có thể dứt khoác trả […]
Phần 20 Tôi là một đứa có sức khỏe không tốt lắm, nên dù chỉ một chút thay đổi của thời tiết, cũng khiến tôi đổ bệnh. Và, cách chữa bệnh của tôi là, cứ ngủ một giấc, khi mở mắt ra, mọi thứ rồi cũng sẽ ổn… Tin nhắn chúc ngủ ngon của Quỳnh […]
Phần 19 Đôi lúc, tôi dừng sống lại, để rồi ngã một cách đau đớn trên đường đời, tưởng như có lẽ sẽ không vực được dậy. Người ấy đến, giúp tôi đứng dậy, rồi bỏ rơi tôi. Một cách trầm mặc và đầy Lạc lõng… Tôi như một kẻ sống trong khủng hoảng mà […]
Phần 18 Tự nhiên bị dập máy ngược, mới sáng ra đã ngu mặt vì chẳng hiểu chuyện gì xảy ra. Vậy là cứ nằm im trên giường, đưa đôi tay vắt nhẹ, đặt lên trán, thở dài khẽ khàng, ánh nhìn xa xăm vu vơ đâu đó trong cái không khí vô hình trước […]
Phần 17 Có một bài hát, mà cho đến tận bây giờ tôi vẫn còn nghe, nó nói về một câu chuyện tình buồn trong mưa, nó mang dáng vóc của một gã con trai khờ dại hoài niệm về quá khứ, chờ và đếm từng ngày tình cảm bị nứt vỡ và chai sạn… […]
Phần 16 Ngày duyệt văn nghệ, trước ngày nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11, buổi chiều. Một ngày sang đông với cái lạnh đặc trưng của Hà Nội, gió buông thả mọi cảm giác nóng bức có thể, thay vào đó là những cái giá buốt nhè nhẹ xà vào làn da mỗi người. […]
Phần 15 Chủ nhật, cái ngày rung động trở lại ấy cũng qua đi, định hình vài thứ làm tôi day dứt trong lòng, nhưng không thể gợi nhắc, viết hoặc nói ra được. Thứ hai đến, cái thói quen bình thường mọi ngày vẫn lặp lại, không thay đổi gì cả, đến trường khá […]
Phần 14 Cảm giác, cả ngày bị 4 bức tường giam hãm, thật chẳng khác tù tội là bao. Cứ nghĩ đến cái cảnh, mở cửa phòng ra, đi xuống dưới nhà, là cái sự ồn ào đáng ghét mà bọn bạn tạo ra, lại muốn tức đến ói máu bởi sự bất lực của […]
Phần 13 “Nỗi đau âm ỉ nhất thế gian vượt qua cả những ngưỡng đo vật lý. Hơn nữa, không có bất cứ nỗi đau tinh thần nào khác ngoài sự phản bội của người mà bạn tin.” Vuốt lại những đám mây đen vô hình trên khuôn mặt, tôi đưa mắt nhìn xa xăm […]
Phần 12 Tạm biệt Lam, tôi trở lại lớp mình. Bọn bạn thắc mắc vì sao tôi đi đổ rác lâu như vậy, chỉ phì cười, chẳng trả lời ai cả, tìm cái mặt bàn thân yêu mà ngủ một giấc nhỏ. Lớp học đằng sau cái vẻ ồn ào, khi vào tiết lại trở […]
Phần 11 Bắt đầu một ngày mới, lại duy trì mọi thứ bình thường như trước, cố gắng ngủ nướng thêm vài tiếng, bớt suy nghĩ đi vài tiếng, và làm thời gian vô nghĩa đi vài tiếng nữa! Vậy mà, chẳng thể nằm co ro trong tấm chăn dầy mà thả hồn vào mơ […]
Phần 10 Thời tiết ngày càng lạnh, khi thời gian lấn vào đông một cách sâu hơn. Buổi sáng, tỉnh dậy sau một giấc ngủ quá dài, cơ thể cũng đỡ mệt mỏi hơn, gượng người dậy, tìm thứ gì đó uống, cho đỡ cơn khát đang ngự trị trong cuống họng, khô khốc, nhạt […]
Phần 9 Hà Nội, một buổi tối mùa đông khá lạnh, quán trà sữa đông khách phô trương cái vẻ nhộn nhịp của nó, màu sắc từ mọi thứ ánh sáng xung quanh, làm cho nơi đây trở nên thật lung lung và cực kỳ lãng mạn. Mùi hoa sữa cuối thu vẫn còn đó, […]
Phần 8 Sáng hôm sau, tỉnh dậy sau một giấc ngủ khá dài, vội vàng vươn người dậy, ngó sang phía đồng hồ bên cạnh. Dụi mắt. “8h sáng” Trời mùa đông như vậy là không quá muộn, tôi được quyền ngủ nướng thêm vài tiếng nữa, nhưng mà, tự nhiên lại muốn làm thứ […]