Truyện sex dài tập
April 22, 2024 by truyenink | Leave a Comment
Phần 19 Lại một buổi sáng thứ hai đầu tuần, cũng chẳng có gì nổi bật, vẫn ăn sáng uống cafe ở quán anh Long, chống đối mấy thanh niên ưu tú dẹp chợ, ngáp dài khi vào lớp và lấy điện thoại ra nghe nhạc lúc giảng viên vẫn còn đang thao thao bất […]
Read more »
Tagged
Phần 18 Tôi thức giấc giữa những ánh mắt vô cùng kinh dị của lũ bạn và cái đầu nhức như búa bổ, chỉ nhớ mang máng là mình uống có 6 ly thôi, vậy mà mở mắt đang thấy mình nằm trên phản. Nhìn qua tụi bạn, đứa thì bụm miệng cười, đứa thì […]
Phần 17 Buổi chiều ăn cơm ở nhà Uyển Văn rất vui, em và mẹ nấu ăn cực ngon cùng với không khí vô cùng ấm áp thân quen khiến cho tôi cảm thấy thật thoải mái. Ba em cũng cười nói vui vẻ, khác hẳn với lúc sáng. Tôi chẳng dám ho he hay […]
Phần 16 10h sáng thức dậy, nhìn điện thoại, hơn mười mấy cuộc gọi nhỡ và vài tin nhắn của Uyển Văn. Ngao ngán thật, tôi còn chẳng thèm xem, xuống dưới nhà đánh răng súc miệng, thấy mình có vẻ hơi oải, hôm qua ngủ trễ quá quên cả đi uống cafe rồi, chắc […]
Phần 15 Khi con người ta say xỉn thì họ mới chịu bộc lộ ra những điều mà hằng ngày họ tìm mọi cách dìm nó xuống nơi tận cùng sâu thẳm trong lòng mình. Không biết các bạn có thế không? Chứ thằng bạn thân của tôi thì có đấy. Sinh nhật nó, Uyển […]
Phần 14 Bây giờ, việc học của tôi đang có chiều hướng tốt đẹp, cũng do thời gian nay tôi chú tâm vào nó hơn, coi như ráng học để khỏi suy nghĩ bậy bạ vậy vả lại tôi và Kim Anh vẫn hằng ngày cùng nhau học trong thư viện đấy thôi, muốn học […]
Phần 13 Uyển Văn ghen, tôi đã ớn, Hạnh ghen tôi còn hãi hơn gấp bội. Thà như Uyển Văn, có gì nói thẳng hết với tôi thì còn dễ chứ Hạnh lại khác ngấm ngầm ghen, ngấm ngầm hành động mà có phải cái lý do to tát như Uyển Văn đâu. Ba cái […]
Phần 12 Thường khi bạn buồn bạn sẽ làm gì? Khi buồn tôi sẽ kiếm một xó nào đó, càng tối càng tốt và ngồi lỳ ở đó, rít thuốc và nghĩ vu vơ, mà thật sự có nghĩ được cái gì đâu, nhưng tôi vẫn thích ngồi lỳ một chỗ thế mới lạ. Trên […]
Phần 11 Đã là bạn thì phải giúp đỡ nhau. Tôi cũng thế, Kim Anh đang là bạn thân với tôi thì tôi phải có trách nhiệm bảo vệ Kim Anh khỏi mấy cái thằng như thằng áo hồng này, nhìn sơ qua là biết cái thứ Sở Khanh rồi ! Hát xì! Ai vừa […]
Phần 10 Như các bạn cũng biết, tôi với Kim Anh là bạn và còn là bạn cực kỳ thân thiết nữa. Có vẻ như sau vụ Nha Trang thì chúng tôi e dè nhau ra hơn nhưng không phải vì thế mà tôi và em không gặp mặt thường xuyên với đầy đủ các […]
Phần 9 Nói là thời gian đi Nha Trang là dành hết cho Uyển Văn nhưng tôi không làm được, không lẽ Hạnh bệnh mà tôi không gọi điện hỏi thăm. Em chỉ lạnh nhạt trả lời qua điện thoại, chắc vẫn còn giận, phải qua làm lành thôi. Mà phải hỏi thử Kim Anh […]
Phần 8 Kể từ cái hôm đó, tôi và Kim Anh nghiễm nhiên là bạn với nhau, chỉ là bạn thôi tôi cũng không muốn đèo bòng thêm làm gì, hai trái bom nguyên tử kế bên không biết sẽ bị kích nổ lúc nào và tôi cũng thấy mệt mỏi lắm rồi, bỏ tất. […]
Phần 7 Mấy ngày cuối cùng chuẩn bị cho khai giảng ngốn của tôi không biết bao nhiêu thời gian. Động viên thằng này, nạt nộ em nọ, thậm chí tự hăm dọa chính bản thân mình … Đâu đó xong xuôi, coi như năm nay tôi đứng sau cánh gà, coi tụi nó làm […]
Phần 6 Tới giờ hẹn, nhắn cái tin qua cho Uyển Văn cái đã rồi qua chở em sau. Em nhắn lại, đang trang điểm, lại chờ nhưng không nôn nao lắm vì tôi biết em trang điểm là khoảng nửa tiếng. Qua đón em, cô chủ nhiệm nhìn tôi cười làm tôi run lên […]
Phần 5 Bà giảng viên vừa gấp cuốn sách lại sau gần 2 tiếng rưỡi tra tấn cái lỗ tai, đứng lên chào một cái rồi đủng đỉnh đi ra, tạm biệt chim én. Kiếm cái gì bỏ bụng đã, cũng đói lắm rồi. Con lớp trưởng mặt mụn kêu cả lớp lại thông báo: […]
Phần 4 Nỗi sợ hãi của con người rất đa dạng, người thì sợ ma, kẻ thì sợ chuột, còn riêng tôi, nỗi sợ lớn nhất mà tôi luôn phải đối diện hằng đêm là sự cô đơn. Thử tưởng tượng rằng, ban ngày bạn hoạt bát bao nhiêu, mồm miệng bạn liến thoắng bao […]
Phần 3 Một tuần lễ tôi nằm vật ra giường với bao nhiêu nỗi đau giằng xé, tất cả lịch hẹn tôi đã cancel gần hết. Chưa bao giờ tôi thấy mệt mỏi như lúc này, mọi vật xung quanh tôi không ngừng quay tròn phụ họa với cái máy lạnh và đầu đĩa đang […]
Phần 2 Chiếc điện thoại lại vang lên bản nhạc “Xin lỗi tình yêu” làm cho tôi giật mình và hình ảnh em Uyển Văn cũng đã biến mất. Nhìn vào màn hình, chết cha, trễ hẹn với Hạnh rồi. Tôi bắt máy, một giọng nói hờn dỗi vang lên: – Anh đang làm gì […]
Phần 50 Tháng 10 năm 2005, Trời đổ mưa tầm tã. Tôi và GG mắc kẹt bên mái hiên trên đường quốc lộ. Chúng tôi vừa trở về sau một chuyến đi chơi xa cùng nhau. Nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang run vì lạnh của cô ấy cho vào túi áo khoác của […]
Phần 49 Trong căn phòng tối, tôi ngồi một mình hút thuốc, lắng nghe những bản nhạc trữ tình sâu lắng của Lam Trường phát ra từ cặp loa mới toanh. Bất chợt cảm giác nhói đau buốt óc từ vai truyền thằng đến não, tôi nhăn mặt ôm lấy vết thương, chắc lại rỉ […]
Phần 48 Tôi nhấp một ngụm cà phê không đường, vị đắng chát tan dần nơi đầu lưỡi rồi trôi tọt xuống cổ họng, vẫn là quán cà phê này này, cũng khung cảnh này, tất cả đều như cũ, nhưng em đã không còn bên tôi nữa rồi… Gió vẫn nhè nhẹ đưa những […]
Phần 47 “Takeme to your heart, take me to your soul Give me your hand and hold me Show me what love is, be my guiding star It’s easy, take me to your hearttttttt…..” GG vừa bỏ mic xuống thì những tràn vỗ tay từ cả phòng ngay lập tức vang lên không ngớt hòa […]
Phần 46 “Sao, no chưa bà?” Tôi ngao ngán nhìn đống chén dĩa ngổn ngang trên bàn. “Tàm tạm, để suy nghĩ tiếp coi nên ăn món gì nữa. Hihihi…” “Trời ơi, ăn gì mà như heo vậy? Chưa thấy con gái nào ăn nhiều như bà.” “Xì, kệ tui. Tiếc tiền hả?” Em chu […]
Phần 45 Những trận mưa buổi chiều càng làm cho không khí Sài Gòn trở nên mát mẻ. Trong mắt tôi sông không to lắm, nhưng chẳng biết điểm cuối là nơi nào. Cũng như dòng đời mỗi người tuy ngắn ngủi, nhưng chẳng ai biết được ngày mai sẽ ra sao. Mỗi khi vui […]