Truyện sex dài tập
16/05/2025 by truyensex | Leave a Comment
Phần 10 Tình cảm của mình với Phương thì ngày một lớn hơn, các bạn có tin trong suốt khoảng thời gian từ năm 2007 đến 2011 mình với em chưa giận cũng như cãi nhau lần nào không, nhưng nó đúng là như vậy đấy, tình yêu của bọn mình như chỉ toàn một […]
Read more »
Tagged
Phần 9 Ngủ đến gần 4h mới dậy, dậy thì chả thấy Phương đâu, thấy em để lại tin nhắn em về trước. Mệt mỏi, dậy uốn éo tí cho giãn gân cốt, quần đùi áo cộc xuống vườn tưới cây với chú làm vườn, đang nghịch nước thì có điện thoại của em, bảo […]
Phần 8 Tua đến ngày 30/04 – 01/05 luôn. Tại vì chủ yếu những kỉ niệm của mình với em những ngày bình thường thì ít lắm. Đêm hôm trước, em nhắn tin ríu rít, dặn đi dặn lại bắt nhớ qua đón rồi ăn mặc như nào, phải nói chuyện ra sao … Mình […]
Phần 7 Thời gian sau thì Phương vào cuối cấp, chuẩn bị ôn thi nên mình với em gặp nhau chủ yếu những ngày cuối tuần và những buổi mình kèm em ý học. Tuy em nghịch ngợm vậy nhưng với mình thì rất ngoan, nói chịu khó nghe, ít khi cãi bướng lắm. Có […]
Phần 6 … – Con chào cô… – Ừ… Phương sang chơi hả con. – Dạ, cô cần phụ gì không, con làm giúp cho. – Vào nhặt rau với cô nhé, M ra ngoài dọn nhà giúp mẹ. – Vầng. Nói rồi mình bỏ 2 mẹ con trong bếp ra ngoài dọn nhà. Tua […]
Phần 5 Từ hôm đó, ngày nào cũng nhắn tin với Phương cả trăm tin, tối còn gọi điện buôn chán chê rồi mới đi ngủ, dần dần thì hình ảnh cô bé Phương nghịch ngợm cũng dần xuất hiện trong tim mình, cảm giác như không thể thiếu được vậy. Ngoài những hôm đi […]
Phần 4 – Trước giờ thích bao nhiêu anh rồi? – Anh hỏi làm giề? – Tò mò chút thôi. – Còn lâu mới nói. – Thế lần đầu tiên em thích 1 người là khi nào, cái này thì nói được chứ? – Ờ… lớp 8, hè năm lớp 8 sang 9. – Ồ, […]
Phần 3 Sáng hôm sau thì mới 6 giờ mẹ mình đã dậy rồi, tại thường thì mẹ mình dậy sớm lắm, nhưng bố ngủ suốt, tại hay trực đêm, bác sĩ mà… Đầu vẫn còn hơi nhức nhưng nhớ là qua đưa em Phương đi học nên bật dậy. – Sao dậy sớm thế […]
Phần 2 … – Em say hả Phương? – Đâu… em mò cái điện thoại … anh đưa em mượn điện thoại anh đi. – Làm anh cứ tưởng… – Tưởng gì, tưởng bở hả, hứ… Đưa điện thoại cho em xong mình hỏi: – Thế em đi chơi vậy bố mẹ em không nói […]
Phần 29 Buổi chiều hôm ấy mình vui lắm. Dù những cơn đau đầu của trận ốm lại hành hạ mình, nhưng có là gì đâu. Khi những thứ cứ tưởng đã đánh mất lại đột nhiên tìm lại được. Mình cười ngoác cả miệng với những câu chuyện của thằng Học, những cử chỉ […]
Phần 28 Sáng hôm sau mình tỉnh dậy sau cùng. Do đang ốm, đêm trước lại thức khuya nên giấc ngủ cứ mê mệt, mở mắt ra rồi lại nhắm vào. Dậy với đồng hồ đã thấy 10h30. Gần trưa! Thằng Lực thì ngồi bàn học đọc sách. Còn Học thì vật vã với bức […]
Phần 27 Hà Nội thì vẫn vậy, chẳng có gì thay đổi sau một năm không có mình. Giống như một chiếc áo khoác, qua một mùa đông không mặc, nó vẫn mới và ấm, chỉ là bị vương mùi tủ một chút thôi. Cả bố và mẹ đều bắt taxi ra Nội Bài đón […]
Phần 26 Suy cho cùng, tình cảm của mình đang gặp chướng ngại có thể gọi là lớn nhất, đó là khoảng cách! Nếu ở gần nhau, hai đứa đã không đến mức tiêu cực như thế. Chúng mình đã cùng nhau đi qua những khó khăn tưởng chừng không thể vượt qua nổi, để […]
Phần 25 Buổi tối, mình cùng Vi đi dạo loang quanh nhà. Bọn trẻ ngồi nghịch đầy trên bờ tường nên cũng chẳng sợ bị bọn thanh niên xóm khác sang gây sự. Vi cứ thơ thẩn chẳng nói chẳng rằng. Có lẽ do em vẫn buồn chuyện chiều nay, lại thêm sáng mai bọn […]
Phần 24 Về đến nhà, mình tắm trước rồi xuống bếp cắm cơm, hâm lại thức ăn bà đã nấu từ sáng, đợi Vi tắm xong thì ra ăn. Em gầy lắm, mà không bắt ăn uống đủ chất thì làm sao thi Đại học được. Mùa hè ở quê vẫn thường nghe tiếng chim […]
Phần 23 Mình chốt thật chặt cửa cổng rồi chạy vào sân, thấy ngay cái mặt Vi lò dò ở đầu nhà, nhọ nhem nhọ thỉu, hai bên mép đen sì. – Vi đi đâu mà mặt như mèo thế kia hả? – Em sang nhà Hải Li rán bánh ăn. – Bánh cứt trâu […]
Phần 22 Vi vốn là một người nguyên tắc. Những gì không đáng nghĩ em sẽ quẳng nó đi ngay và không bao giờ nhớ đến nó. Mình cũng tự hứa sẽ chẳng làm một việc gì liên quan đến Quỳnh nữa. Cứ mặc kệ cho thằng Hưng làm gì thì làm. Mà lạ cái […]
Phần 21 Kỷ niệm, như những viên kẹo ngọt ngào, đem lại ngọt ngào lắng đọng mỗi khi nghĩ về nó. Mình đi chậm chậm trên những con đường mình và Vi vẫn thường đi qua. Ở góc phố này vẫn còn lưu lại hình ảnh mình ngồi sửa xe cho Vi, đầu ngõ này […]
Phần 20 Vi chuyển nhà vào một ngày mưa tầm tã. Nói phét thế thôi chứ tháng Năm lấy đâu ra cơn mưa tầm tã đó. Nắng chang chang à! Mình buồn lắm. Thời gian cuối cùng em còn ở gần mình, mình đèo em đi chơi khắp nơi. Hồi ấy Vi còn bị đứt […]
Phần 19 Khi mình hoàn thành xong kỳ học thứ 4, kết thúc năm 2 Đại học, thì Vi bắt đầu bước vào kỳ thi Đại học đầy áp lực của thời học sinh. Mình luôn cố bên em, cố an ủi động viên em vượt qua tất cả. Mọi chuyện sẽ không có gì […]
Phần 18 Sau một khoảng thời gian khá lâu của kỳ nghỉ Tết, mình và Vi lại lao đầu vào chuyện học hành, chìm trong những lo toan về một tương lai không xa. Mình vẫn thường nắm tay Vi đi bộ trên đường ra bến bus vào mỗi buổi sáng đi học. Chậm chậm […]
Phần 17 Đám cưới của anh Đại làm rộn lên cả góc làng. Vì nhà cô dâu chú rể cách nhau khoảng 5 phút đi bộ nên nhạc nhẽo hai bên cứ choảng nhau lia lịa. Chị thằng Đạo nhìn cũng xinh phết. Chỉ tiếc là lấy chồng sớm quá. Năm nữa lại con bồng […]
Phần 16 Trốn lên ban công ngồi. Mình thấy lòng trống trải ghê gớm. Không hiểu sao gần đây hay xuất hiện những trạng thái không tên ùa về hành hạ mình. Đôi khi mình ước quay trở lại thời gian cách đây nửa năm. Khi mình chỉ biết vùi đầu vào sách vở và […]
Phần 15 Tối hôm đó thằng Hưng ngủ lại nhà mình. Linh ở lại cùng Vi cho Vi đỡ buồn. Mình với thằng Hưng chẳng chí chóe như mọi ngày. Hai thằng nằm đắp chăn rủ rỉ với nhau những kỷ niệm hồi đầu mới yêu rồi cười khì khì với nhau, tâm sự những […]