Truyện sex dài tập
18/05/2025 by truyensex | Leave a Comment
Phần 144 Đối phương vui mừng cầm lấy bao thuốc, đã nhận thì tự nhiên là dễ làm việc. Hắn nghĩ nghĩ, chỉ vào phía Tây Bắc nói: “Ta là người thô lỗ, không biết cảnh đẹp mà các ngươi nói là ý gì? Nhưng rừng cây bên kia có vẻ cũng rất đẹp.” Tôi […]
Read more »
Tagged
Phần 143 Có vẻ là trong thôn có người mất tích. Thôn dân vội vội vàng vàng nói: “Đi, mau đi tìm xem, con gái nhà Lão Ngô không thể mất tích được!” Lúc này hắn vừa đúng lúc nhìn thấy tôi, đi tới nhắc nhở: “Tiểu tử, trong thôn có chút chuyện, các ngươi […]
Phần 142 Tôi giả bộ khiếp sợ: “Đại ca, ngươi đừng làm ta sợ a!” Vừa nói, tôi vừa lấy trong ba lô của Lý mặt rỗ ra một bao thuốc lá nhét vào tay người kia: “Mau nói đi, tránh cho lão đệ ngộ hại.” Người kia cầm điếu thuốc, cười vô cùng thoải […]
Phần 141 Tôi và Lý mặt rỗ ra khỏi nhà của Trương Khánh Hải, đóng cửa kỹ càng rồi hỏi: “Có nên báo cảnh sát không? Thi thể cứ để đó cũng không phải là cách.” Lý mặt rỗ trắng mắt liếc tôi một cái: “Lo chuyện bao đồng đến nghiện rồi có phải không? […]
Phần 140 Tôi nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cảm thấy vẫn phải tìm được Trương Khánh Hải mới xong! Nghe tôi nói xong, Triệu Võ Dương do dự: “Ta đã liên hệ với hắn rất nhiều lần nhưng đều không có tin tức.” “Dùng phương pháp của ngươi không được, đổi phương pháp của […]
Phần 139 Triệu Võ Dương gật đầu: “Con người của ta không kiên định, hai người bọn họ đều đi, ta ở lại một mình không sợ hãi sao? Cho nên ta cũng đi theo.” Triệu Võ Dương ủy khuất cúi đầu. Tôi thật sự không biết cách an ủi người khác, nghĩ một hồi […]
Phần 138 Tôi và Lý mặt rỗ kinh ngạc nhìn nhau, mặc dù không chào đón người lạ thì cũng không đến mức hận chứ? Triệu Võ Dương có phải nói quá rồi không. Lý mặt rỗ chỉ chỉ vào đầu, ý bảo gia hỏa này đầu óc có vấn đề. Triệu Võ Dương lại […]
Phần 137 Trong khoảng thời gian này, tôi vẫn thường kể với người bạn học về chuyện mua bán âm vật mấy năm qua. Mới đầu là nấu cháo điện thoại, sau đó hắn không chờ được, từ ngàn dặm xa xôi tìm đến tiệm của tôi, mỗi ngày trừ lúc ăn ngủ, còn lại […]
Phần 136 Uy ca nói nhỏ máu vào bút có nghĩa là hiến tế linh hồn cho Sinh Hoa Diệu Bút, có thể trong thời gian ngắn viết ra được một tác phẩm vĩ đại, nhưng cái giá phải trả là cái chết! Chỉ cần không nhỏ máu, tác dụng phụ sẽ không mãnh liệt […]
Phần 135 Ảo giác vừa rồi và ảo giác trước đó xuất hiện không giống nhau, nó cố ý dẫn tôi đến con đường này. Tôi nhớ Mạnh Đông Dã đã nói, sau khi có được Sinh Hoa Diệu Bút, chỉ cần trong đầu tưởng tượng ra cốt truyện, trước mắt sẽ ra hiện ra […]
Phần 134 Tôi lập tức chuẩn bị, treo một cây bút lên, phía dưới trải một tờ giấy A4, ngòi bút vừa lúc điểm trên giấy. Không hề nghi ngờ gì, tôi định dùng phương pháp thỉnh Bút tiên! Việc này khác với việc người bình thường không có việc gì làm muốn chơi trò […]
Phần 133 Rơi vào đường cùng, chúng tôi bắt taxi về lại nhà Mạnh Đông Dã. Tôi phát hiện ổ điện trong phòng ngủ có cắm một cái kéo, khó trách vừa rồi đột nhiên lại mất điện, Mạnh Đông Dã cũng thật là không muốn sống nữa. Một oan hồn vẫn còn ở trong […]
Phần 132 Làm phép tiến hành tương đối thuận lợi, hai gia oan hồn đã bị tôi rút ra, có lẽ đêm nay kết thúc công việc xong có thể cùng Tiểu Nguyệt đi ăn khuya. Đương nhiên đó cũng chỉ là ý niệm trong đầu, tôi nào dám lơi lỏng, mắt không chớp nhìn […]
Phần 131 Lúc Tiểu Nguyệt mua cơm hộp về, tôi còn đang vừa tra thông tin trên máy tính vừa gọi điện cho người khác, nàng chờ tôi tắt máy mới hỏi: “Trương ca, huynh gọi điện cho ai vậy?” “Tác giả bài báo, số điện thoại ta tìm được trên mạng, nhờ họ cung […]
Phần 130 Mạnh Đông Dã ngồi trên mép một chiếc giường lớn với máy tính Macbook để trước mặt, cây bút kia được treo bằng một sợi chỉ đỏ ở bức tường đối diện với máy tính. Hắn đang gõ chữ lách cách, bên cạnh có ba nam nhân mặt không biểu cảm, nhìn qua […]
Phần 129 Uy ca mặc quần áo vào rồi nói: “Nhưng bây giờ ngươi đã có thể nhúng tay, dù sao đồ vật ta đã bán đi rồi, ta biết ngươi nhất định có năng lực thu nó về, đến lúc đó bán qua tay lại có mấy chục vạn, cái này gọi là song […]
Phần 128 Mạnh Đông Dã cũng nghi hoặc nói: “Uy ca, không phải ta không tin ngươi, trong câu chuyện này, Giang Yêm ở trong mộng có được bút thần ngũ sắc, theo lý thuyết thì cây bút này không tồn tại a!” Uy ca cười nói: “Mọi việc không thể chỉ xem bề ngoài, […]
Phần 127 Một thời gian sau cũng không có mối làm ăn nào, tôi mỗi ngày đều mở cửa tiệm, ngồi trong tiệm uống rượu, đọc sách nhàn nhã qua ngày. Hôm nay Tiểu Nguyệt chạy tới nói với tôi… “Trương ca, giúp muội một chút đi.” “Sao vậy?” Tôi hỏi. “Muội có một người […]
Phần 126 Người tới, chính là nhị cữu đã chết của Lý mặt rỗ. Không ngờ lão ta đã sống lại, nhất cử nhất động vẫn giống như lúc trước, sắc mặt trắng bệch, như một cái xác không hồn. Lão lại ghé vào bên cạnh giếng cạn, phát ra tiếng khóc bén nhọn, khóc […]
Phần 125 Chuyện này tuyệt đối không hề đơn giản như vậy, thậm chí có thể nói là Lý mặt rỗ và Nhị Đản gián tiếp hại chết lão nhân vô tội này. “Sao các ngươi sao không nói gì, câm rồi à? Ta nói cho các ngươi biết, giờ đã chết một người, nếu […]
Phần 124 Buổi tối gió rất lớn, làm tôi và Lý mặt rỗ run lẩy bẩy. Nếu không phải sớm đã nhờ Nhị Đản chuẩn bị cho mỗi người một bộ quần áo, hiện giờ chắc đã đông cứng rồi. Tôi không chờ nổi nữa, hỏi Lý mặt rỗ bao giờ thì nhị cữu hắn […]
Phần 123 “Đồ vật quý giá? Ta nghĩ lại đã.” Nhị Đản gãi đầu nói. “Thôi đi, trong nhà nghèo như vậy, đâu có thứ gì đáng tiền? Biểu đệ chớ nói lung tung, vạn nhất nói sai có thể sẽ ảnh hưởng đến bệnh tình của nhị nữu.” Ngay khi Nhị Đản đang muốn […]
Phần 122 Rạng sáng hôm sau, Lão Dược gọi tôi dậy, nhìn lão trên người trên mặt đều là bùn đất, hiển nhiên trời còn chưa sáng đã tự mình đào đất. Tôi có chút ngượng ngùng nhìn lão một cái, Lão Dược thì vội vàng lôi tôi đến trước mộ huyệt. Lão đã đào […]
Phần 121 “Móa! Sao lại nghiêm trọng như vậy…” Không đợi Lý mặt rỗ nói xong, tôi đã sắc mặt âm trầm cúp điện thoại. Cũng may lương tâm Lý mặt rỗ chưa mất, khi tôi tới bến tàu, hắn đang bưng cốc mì ăn liền, vừa ăn vừa bất mãn nhìn Lão Dược. Lý […]