Truyện sex dài tập
April 11, 2024 by truyenink | Leave a Comment
Phần 119 Lòng đầy cay đắng, mình thất thểu lê xác xuống lầu như thằng ăn mày chết đói lâu ngày. Hết cách rồi, bao lời yêu thương, hứa hẹn đầy ắp trên môi định nói ra để kéo chị lại đều không có cơ hội tỏ bày. Thà rằng chị muốn lấy chồng để […]
Read more »
Tagged
Phần 118 Tim mình đau nhói. Cũng chính con người này, tính cách này, e dè nhút nhát, ngây thơ ngoan ngoãn đã làm mình yêu thắm thiết. Nằm mơ mình cũng không ngờ có một ngày, người yếu đuối ngoan hiền như chị lại có thể cho ra một quyết định mà ngay cả […]
Phần 117 Trời đang nắng chói chang, mây đen bỗng ùn ùn kéo tới giăng đầy. Mình ngả lưng trên chiếc võng giăng sau vườn. Gió thổi từng cơn mát lạnh mà sao lòng mình nóng rực, không tài nào bình ổn được những suy nghĩ bấn loạn trong tâm trí. Hàng trăm câu hỏi […]
Phần 116 Khi mình mở mắt ra, mặt trời đã nhô cao. Sau cơn mưa trời lại sáng, chỉ còn tàn dư lại những giọt nước mưa vương đầy trên cành lá, phản chiếu lóng lánh dưới nắng như ngọc. Hít lấy hít để không khí trong lành, mình khoan khoái vươn người, làm vài […]
Phần 115 Cái giường quá chật, chị và em Uyên nằm sát đến mức chỉ cần mình hơi cục cựa quay sang thì gần như sẽ có sự đụng chạm. Đương nhiên mình không tốt lành đến mức sợ điều đó, nhưng bây giờ hẳn hai người đều chưa ngủ. Mình đụng trúng em Uyên, […]
Phần 114 Bữa cơm chiều trôi qua một cách nhanh chóng. Ăn xong, trong khi chị và em Uyên dọn dẹp rửa chén thì mình ngồi rung đùi xỉa răng, vẫn chưa thấy hiện tượng kỳ lạ nào xảy ra. Mưa vẫn rơi rả rích, không chút dấu hiệu sắp dứt. Nhưng có một chuyện […]
Phần 113 Thay đồ xong, mình cầm cuốn sổ và khung hình ra săm soi. Dưới ánh đèn sáng tỏ, nhìn ông cụ trong ảnh cũng bình thường, không ghê rợn như lúc trước mình thấy. Chắc khi nãy trời tối thiếu ánh sáng, lại thêm ánh chớp nhập nhoạng, nhìn gì chả ghê. Đặt […]
Phần 112 Lúc này mắt mình đã quen với bóng tối, có thể nhìn thấy được đôi chút cảnh vật xung quanh dù không rõ lắm. – Uyên đâu rồi??? Nhìn quanh không thấy em Uyên, mình lại gọi lớn nhưng không nghe hồi đáp. Mưa vẫn trút ào ào, chẳng chút dấu hiệu sắp […]
Phần 111 “Cộp.. cộp…” Ẻm đi chậm rãi nhưng âm thanh từ đôi guốc gõ lên nền gạch thật không nhỏ. Ngoài tiếng mưa, chỉ còn nghe tiếng guốc và hơi thở nặng nhọc dồn dập của em Uyên vang bên tai mình. Tổng cộng có ba gian phòng nằm liền kề. Mình dừng chân […]
Phần 110 Tiết trời lúc này vẫn rất âm u và lạnh lẽo. Mưa bắt đầu rơi nhẹ, những cơn gió như từng lưỡi dao nhỏ ùa đến cắt vào da thịt nghe tê tái. Ngôi nhà lớn và dài. Mình với em Uyên lại đi chậm, mất một lúc mới vòng ra đến trước […]
Phần 109 Mình thực sự tò mò muốn biết chuyện gì đã xảy ra trong ngôi nhà hoang. Hai vợ chồng đó làm nghề gì? Bé Hương chết như thế nào? Tại sao lại chết? Có sắp đặt hay chỉ là sự tình cờ? Bé Hương có thật bị tâm thần như nhà đó nói […]
Phần 108 Sự tò mò thôi thúc trong đầu khiến mình thấy khó chịu kinh khủng, y chang cảm giác ngứa mà không được gãi, càng ráng chịu đựng lại càng ngứa ngáy. Cuối cùng, sau một lúc gãi đầu gãi tai, không kìm nén được nữa, mình lết sát lại gần chị đang kho […]
Phần 107 “Reng… reng…!!!” Chuông báo thức reo om sòm khiến mình tỉnh dậy. Mới 9h sáng, còn sớm chán. Hôm nay cuối tuần, chị không đi làm nên tối qua trước khi ngủ mình đã hẹn giờ, quyết tâm dậy sớm để… năn nỉ chị. Ngó qua điện thoại, mình hơi thất vọng vì […]
Phần 105 – Chờ em với.. Sau giây phút ngỡ ngàng, em Uyên cố gắng cứu chữa sai lầm bằng hành động. Nhưng vô ích, chị lẳng lặng lên xe, đề máy muốn chạy đi. Em Uyên lao đến, nhanh tay tháo chìa khóa, tắt máy xe: – Chị không được đi! – Đưa chìa […]
Phần 106 Hai người xuống nhà rồi. Mình nán lại phòng, cặm cụi mở mấy cái vali ra, lấy đồ của từng người cất lại vô tủ. Làm vậy ít ra nếu họ muốn bỏ đi lần nữa cũng phải phân vân vì mất thời gian dọn đồ. Đúng là con gái có khác, đồ […]
Phần 104 Phản ứng của chị quyết liệt trên cả sự tưởng tượng của mình. Mình chẳng chút nghi ngờ, nếu không buông tay, có khi chị sẽ cắn lưỡi tự vẫn thật. Buông, chị sẽ đi mất. Không buông ra, chị sẽ tự tử hoặc tự làm bản thân bị thương. Làm gì đây? […]
Phần 103 Mưa mãi rồi cũng dứt. Mình vẫn ngồi bó gối trên ghế đá. Hết mưa, trời lại nắng lên rồi, nhưng sao tâm hồn đen tối của mình lại chẳng chút ánh sáng chiếu soi, cứ mãi chìm trong sự tịch mịch lạnh lẽo của cô đơn. Ý nghĩ sẽ mất hết tất […]
Phần 102 Mình chạy bộ ra đến tận đầu hẻm mà chẳng thấy bóng dáng chị, lết thết đi về. – Không thấy hả? – Mặt em Uyên đầy lo lắng, đứng trước thềm nhà hỏi. – Không. – Mình cười khổ. – Uyên gọi chị Diễm mà không được, tắt máy rồi. T đoán […]
Phần 101 Mở mắt ra đã là 9h sáng. Dậy sớm thế này, mình phải rất nỗ lực mới làm được, chuẩn bị đi học lại rồi, phải tập cho quen. Biết làm sao, dạo này toàn ngủ suốt thành thói rồi, đêm qua lại nằm trằn trọc đến gần sáng mới chợp mắt được. […]
Phần 100 Còn chưa hết choáng váng, đang đếm xem có tất cả bao nhiêu ngôi sao quay mòng mòng quanh đầu, một thân hình mềm mại đã cưỡi lên người mình. Kèm theo đó, cơn mưa gối ôm tới tấp ập xuống mặt và ngực mình. – Chết đi! Chỉ giỏi nói người khác, […]
Phần 99 Một tia sáng vụt lóe trong đầu, mình lấy hết sức nói to: – Cô ấy giận em nên mới nói vậy. Mấy anh giữ lại giùm, em là cháu chú Quyết… – Chú Quyết nào? – Anh bảo vệ nhìn mình. – Chú Quyết bên công an, em là cháu chú ấy. […]
Phần 98 Taxi vừa trờ tới thì dính đèn đỏ, không chạy theo kịp. Mình vội vàng cùng chị xuống xe, thanh toán tiền rồi chạy bộ tới. Tay mò điện thoại gọi cho Thanh sida. – Gì mày? – Thanh sida hỏi. – Mày đang ở đâu vậy? – Vừa chạy mình vừa hỏi. […]
Phần 97 Tối nay chị diện cái váy dài liền thân chấm bi trắng đen, tóc vẫn rẽ giữa xõa dài như mọi khi. Nhìn vào chị chỉ thấy hai màu trắng và đen, trắng nõn của làn da và đen óng ả của mái tóc. Từ “xinh” không diễn tả được hết vẻ đẹp […]
Phần 96 – Con mời ngoại ăn cơm! – Mình cầm chén bằng hai tay đưa cho bà ngoại. – Mẹ cha bây! Giờ mới thấy ló mặt xuống, làm gì trên đó suốt vậy hả? – Ngoại cười móm mém. – Dạ… con làm bài tập, sắp thi rồi phải ôn nhiều lắm ngoại […]