Truyện nonSEX
April 27, 2024 by truyenink | Leave a Comment
Phần 17 Khoảng mười ngày sau trận đánh nhau với Lợi sứt, tôi đem cho Tiểu Li một chiếc lá thuộc bài. Tôi đưa chiếc lá cho nó : – Cho mày nè ! – Lá gì vậy ? – Lá thuộc bài. – Lá thuộc bài là lá gì ? – Mày ngu quá […]
Read more »
Tagged
Phần 16 Cách trường tôi khoảng năm, sáu trăm mét có một cái ngã ba, nơi gặp nhau giữa con đường lớn chạy ngang trường tôi và một con hẻm nhỏ. Đó là con hẻm dẫn vô nhà Việt An. Theo sự bàn định của chúng tôi, Hải gầy sẽ “tình cờ” gặp Việt An […]
Phần 15 Tiểu Li đã hết sốt và đi học lại bình thường. Vết thương trên trán nó đã lành nhưng để lại một vết sẹo. Cũng may là vết sẹo nằm sát phía trên chứ nếu nó xích xuống gần con mắt thì không sao che giấu được. Tiểu Li nói với tôi : […]
Phần 14 Hải gầy coi sự “đầu hàng” của tôi là một hành động nhục nhã, một sự yếu hèn không thể tha thứ được. Nó bảo chỉ có một bước nữa là đến thành công nhưng đến phút chót tôi đã làm hỏng bét hết. Nó dẫn lời của La Fontaine : “Tình yêu […]
Phần 13 Sáng hôm sau, tôi vừa ló mặt vô lớp, Lợi sứt đã hỏi : – Hai viên mực đâu ? Tôi xòe tay : – Không có. – Sao vậy ? Tôi giải thích : – Tao không chấm mực của mày nữa. Lợi sứt lừ mắt : – Không chấm nữa mày […]
Phần 12 Đúng như tôi nghĩ, sáng hôm sau vừa gặp tôi, Hải gầy đã nhăn nhở ca vọng cổ liền : – Thư ơi… mày nhất định cấm không cho tao xuất đầu lộ diện… ơ… nhưng Hồng Hoa và Chiêu Minh nó cứ hiên ngang xuất diện lộ… ớ… ơ… đầu… tằng tằng […]
Phần 11 Tôi hứa với Tiểu Li tôi sẽ cho nó thêm vài viên bi nữa để bỏ vô ly nước. Nhưng đó là trong trường hợp tôi đánh ăn kia. Còn khi tôi chơi thua, tôi có quyền không giữ lời hứa. Thậm chí tôi còn có thể… đòi lại những viên bi tôi […]
Phần 10 Đôi mắt Việt An cũng giống hai viên bi nhưng nom “oai phong lẫm liệt” hơn hai viên bi của Tiểu Li nhiều. Lúc này, hai viên bi của Việt An đang nhìn tôi với vẻ trách móc : – Lần sau có chết tôi cũng không đưa tập cho anh chép bài […]
Phần 9 Ba tháng hè trôi qua trong chớp mắt. Năm đó, tôi xin vào trường Sao Mai, học chung lớp với Tiểu Li. Ngày khai giảng, mẹ tôi dẫn tôi đến trường. Đi bên cạnh tôi là Tiểu Li. Dọc đường, nó cứ liếc trộm tôi và cười khúc khích. Tôi cau mày : […]
Phần 8 Việt An cũng làm tôi mềm lòng, không những “mềm” mà còn… “nát” nữa. Sau hai đợt “kiểm tra” thất bại, tự dưng tôi đâm ra thẫn thờ. Mỗi lần nghĩ đến Việt An, lòng tôi lại dậy lên một cảm giác buồn bã pha lẫn giận dỗi. Tôi ngâm thơ Xuân Diệu […]
Phần 7 Tiểu Li của tôi dễ thương hơn Việt An gấp một trăm lần. Dễ thương nhất là nó rất khờ, tôi “dụ” lúc nào cũng được, không như Việt An. Chơi đi trốn đi tìm cũng vậy, Tiểu Li rơi vô “cạm bẫy” của tôi hoài. Tôi nhắm mắt một hồi, nghe nó […]
Phần 6 Sau cuộc trò chuyện với Hải gầy, tôi sinh ra nghĩ ngợi vẫn vơ. Ừ, chẳng hiểu Việt An có yêu lại mình chút xíu nào không nhỉ ? Từ trước đến nay, tôi chẳng hề quan tâm đến chuyện này. Bởi vì nếu có quan tâm, tôi cũng chẳng thể nào giải […]
Phần 5 Hồi nhỏ tôi đâu có đến nỗi ngu ngốc như vậy. Tiểu Li bị tôi xỏ mũi dài dài. Được tôi phân công nghĩ trò chơi mới, chắc nó nằm thao thức nghĩ ngợi suốt đêm. Nên mới tờ mờ sáng hôm sau, tôi chưa kịp leo xuống khỏi giường đã nghe tiếng […]
Phần 4 Lớn lên, mọi chuyện đâm ra khác hẳn. Việt An hỏi tôi : – Anh đọc cuốn “Con tàu trắng” xong chưa ? – Mới được nửa cuốn. Việt An nhăn mặt : – Sao anh đọc chậm rì vậy ? Đọc lẹ lẹ lên, tôi còn cho Hồng Hoa mượn. – Mốt […]
Phần 3 Bây giờ thì tôi lâm vào tình trạng khốn khổ như vậy chứ hồi tôi còn nhỏ, đừng hòng có đứa con gái nào “quay” được tôi. Chỉ tôi quay tụi nó như quay dế thì có. Phải nói hồi đó tôi có “uy” với con gái ghê gớm. Mỗi lần nhớ lại […]
Phần 2 Nhưng đó là kết luận hồi nhỏ. Bây giờ tôi rút ra một kết luận khác, kém phấn khởi hơn : con gái càng lớn càng khôn, con trai càng lớn càng ngu ! Chính vì vậy mà bây giờ làm quen với một đứa con gái, đối với tôi là chuyện khó […]
Phần 26 Tôi chỉ tay vào bức rèm nước khi cả ba đã tới được chân thác: – Đằng sau thác nước này có một cửa hang. Lát nữa ba anh em mình sẽ đi xuyên qua cái hang đó để đến bên kia ngọn đồi. Bé Loan vỗ tay bôm bốp, mặt nở ra: […]
Phần 25 Tôi hy vọng ngày mai trời sẽ khô ráo như chiều nay. Sau đợt lũ quét đầu mùa, mưa rơi cầm chừng để chờ trút nước vào những ngày đông chí. Cuối buổi chiều, khi những người thợ săn ra về, tôi và thằng Thục đưa bé Loan quay lại xóm trên. Sau […]
Phần 24 Bé Loan và thằng Thục về làng khi tôi đã bị nỗi đau nướng sắp thành than. Hôm biết tin con Rùa qua đời, tôi đã không ngủ lại nhà cô Út Huệ như dự tính. Tôi sợ kỷ niệm dắt tôi đi. Tôi sợ tôi sẽ lang thang qua nhà con Rùa, […]
Phần 23 Tại sao em lại bỏ tôi ra đi vào lúc này, khi mà tất cả những bi kịch của đời tôi đã được số phận dỡ bỏ? Tại sao người từ giã cõi đời là em, cô bé ngây thơ, mà không phải là tôi? Nếu định mệnh giật cái chết ra khỏi […]
Phần 22 Từ chợ Kế Xuyên về làng Đo Đo chỉ mười cây số, tôi đã qua lại trên con đường này nhiều lần nhưng chưa bao giờ tôi thấy nó xa đến thế mặc dù tôi đi gần như chạy. Hôm tôi về con đường đất mấp mô lầy lội vì làng Đo Đo […]
Phần 21 Ngôi sao may mắn Một ngày rồi thôi Về nhìn nước chảy Nghe sông vắng người” Từ ngày vào lại Sài Gòn, tôi phát mệt vì con nhỏ Bích Lan. Ngoài thời gian đến lớp và đi chơi với bạn trai, lúc nào nó cũng lẽo đẽo bám theo tôi. Tôi không thể […]
Phần 20 Chuyến xe đò liên tỉnh mang tôi đi xa dần. Tôi đi vào phương Nam. Như đã bao lần tôi rời làng. Nhưng lần này có thể là lần cuối tôi nhìn thấy những rặng tre, những cánh đồng quen thuộc chạy lùi trong mắt tôi qua ô cửa. Sau đó có lẽ […]
Phần 19 Khi tôi đặt chân vô nhà cô Út Huệ, bé Loan đang ngồi thả thuyền giấy trên lạch nước nhỏ do cơn mưa tạo nên trước hiên nhà. – Chơi thả thuyền không anh? – Chơi. Tôi đáp và vui vẻ ngồi xuống cạnh nó. Tuổi của tôi có lẽ không ai chơi […]