Truyện nonSEX
April 27, 2024 by truyenink | Leave a Comment
Phần 35 Đám cháy rừng cuối cùng cũng tắt, nghe A Quý nói thì hình như là do thời tiết nóng bức, còn cụ thể vì sao lại cháy thì không rõ. Dù sao vùng này cứ đến hè là kiểu gì cũng cháy rừng, có điều đây là lần đầu tiên cháy gần thôn […]
Read more »
Phần 34 Lúc này tôi chỉ cảm thấy mơ hồ, nhưng trong lòng vẫn tự nhủ, không thể có chuyện trùng hợp như thế, với thời tiết này, một gian nhà cũ bằng gỗ rất dễ bốc cháy, nhưng cảm giác mơ hồ dâng cao trong lòng lại khiến tôi nghẹt thở. Chạy theo mấy […]
Phần 33 Muộn Du Bình kéo tôi lại, trái tim tôi đập thình thình, suy nghĩ đầu tiên lóe lên là: Bọn họ đã đứng ở đây từ hồi nào? Chúng tôi vốn là dân thành phố, đã quen nhìn mọi thứ ngang tầm mắt, khi đến những nơi thế này thì thường không có […]
Phần 32 Quyển 6.3: ÂM SƠN CỔ LÂU Để giúp Muộn Du Bình tìm lại ký ức đã mất, chúng tôi đến Ba Nãi nằm ở vùng trung tâm của Thập Vạn Đại Sơn, nơi được mệnh danh là Siberia của Quảng Tây. Tôi vốn cho rằng tình huống mất trí nhớ và đi tìm […]
Phần 31 Phản ứng đầu tiên của tôi chính là chuồn, vội vàng ôm cái rương lên rồi tính đường chạy ra. Nhưng cái rương quá nặng, một mình tôi không sao nâng nổi, mới gắng gượng đẩy được vài cái chân tay đã luống cuống, đầu óc căng thẳng. Mà chẳng hiểu sao cái […]
Phần 30 Suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu tôi, chính là có chuột. Trong những thôn làng kiểu này, có chuột là chuyện hết sức bình thường. Một căn nhà gỗ bỏ hoang, quả đúng là thiên đường của loài chuột. Nhưng vừa rồi khi di chuyển đồ đạc tôi đâu phát hiện […]
Phần 29 Chúng tôi bị hắn dọa cho phát hoảng, chỉ thấy sắc mặt hắn tái nhợt cứ như đang cực kỳ căng thẳng. “Sao vậy?” Tôi hỏi. Hắn cau mày nhìn cái rương, rất lâu sau mới đáp: “Đừng mở nó ra, dự cảm của tôi… rất xấu.” “Anh nhớ ra chuyện gì rồi? […]
Phần 28 Bàn Tử nhéo tôi một cái, ra hiệu cho tôi nhìn Muộn Du Bình. Tôi quay đầu lại, thấy Muộn Bình vẫn lặng thinh, cẩn thận chạm vào từng cuộn sách, mà nhìn vẻ mặt hắn thì hình như đang nghi ngờ điều gì đó. “Anh đã nhớ ra chuyện gì chưa?” Lòng […]
Phần 27 Gió núi mùa hè thổi qua ngọn đèn treo trước nhà, chao đèn lắc lư kéo theo cả lũ côn trùng bám xung quanh, in hình một cái bóng loang lổ. Ban đầu tôi còn tưởng mình nhìn lầm, nhưng gió đã ngừng thổi mà cái bóng ấy vẫn ở nguyên chỗ cũ. […]
Phần 26 Đó là một tấm ảnh đen trắng đã ngả nâu, trông na ná tấm ảnh mà gã họ Sở cho tôi xem, kẹp giữa vô vàn tấm ảnh tương tự, không dễ dàng nhận ra. Tấm ảnh chụp chung hai người, tôi giật mình phát hiện ra một trong hai chính là Trần […]
Phần 25 Thôn làng ở Quảng Tây, trong thôn có người câm điếc, mẹ kiếp, càng nói càng lan man. Nhưng những điều gã họ Sở nói ra lại làm tôi ngứa ngáy trong lòng, rốt cuộc gã đã thấy gì trong nhà Muộn Du Bình, tôi truy hỏi vài lần mà gã cứ khăng […]
Phần 24 Gã họ Sở nói thế làm tôi có cảm cảm giác gã biết khá nhiều chuyện, không khỏi trở nên căng thẳng, đành mở miệng thúc giục, chỉ lo gã lại như chú Ba, nói được một nửa rồi ngừng. Cứ thế thành ra vô tình để lộ tâm lý sợ hãi của […]
Phần 23 Tấm ảnh được gửi qua email, mà Phan Tử mù tịt cái này. Tôi dạy anh cả buổi, đến khi thông thạo thì đã là một tiếng sau khi tôi gọi điện thoại cho anh. Đó là một tấm ảnh cũ kỹ ố vàng, bề mặt còn có dấu hiệu phai màu. Nhưng […]
Phần 22 Hai tuần sau, Muộn Du Bình xuất viện, tôi đến Bắc Kinh gặp họ, tiện thể bàn bạc luôn những chuyện sắp tới. Sau khi trở về, chuyện làm tôi đau đầu nhất chính là làm sao xử lý cục diện hỗn loạn mà chú Ba để lại. Những việc tôi làm trong […]
Phần 21 Quyển 6.2: ÂM SƠN CỔ LÂU – KHÚC DẠO ĐẦU Tiết trời Hàng Châu vào tháng tám rất dễ chịu, tuy mùa hè mấy năm gần đây ngày càng nóng bức, nhưng ở cạnh Tây Hồ, bạn vẫn có thể cảm nhận được cái gọi là “Trời trong xanh nước long lanh”. Tôi […]
Phần 20 Thật không ngờ được mình có thể thoát chết trong gan tấc như vậy. Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau thở hổn hển, cảm giác như tất cả mọi chuyện vừa rồi chỉ như một cơn ác mộng. Bàn Tử mặt trắng bệch thúc tôi rời đi ngay lập tức, nguy hiểm vẫn […]
Phần 19 Tôi nhìn về phía hắn, cảm thấy vật trên tay kia rất giống với một cái đầu lâu, nhưng không có mắt mũi gì cả, bề mặt dính đầy bùn đen, tứ phía đều có những tua dua như chòm râu tõe ra. “Cái quỷ gì vậy?” Tôi cau mày hỏi. Bàn Tử […]
Phần 18 “Cái gì cơ?” Tôi hỏi lại. “Tôi không rõ, ngay cạnh hố thôi”. Bàn Tử nhìn nhìn tôi rồi nói: “Trộm không bao giờ ra về tay trắng, khả năng đó là hàng ngon, tôi sẽ lặn xuống xem là cái gì, cậu ở trên này chờ tôi một chút.” Nghe Bàn Tử […]
Phần 17 Muộn Du Bình đã nằm im, Bàn Tử vừa tiêm cho hắn một liều thuốc an thần, sau đó anh liền ngất lịm đi không biết gì nữa. Tôi thấy bộ dạng lúc này của Muộn Du Bình thì vô cùng suy sụp, cảm giác trong lòng rất khó chịu. Hắn chắc chắn […]
Phần 16 Tất cả chúng tôi không còn biết làm gì ngoài chờ đợi, ước chừng cũng đã ba ngày trôi qua. Trong ba ngày này tôi luôn luôn dõi mắt vào cái miệng hố nơi bọn họ đi vào trong, khoảng thời gian tổi tệ đó trôi đi nghĩ mà dài đằng đẵng, chỉ […]
Phần 15 Bóng người ẩn hiện xa xa trên vương tọa không biết còn sống hay là đã chết, cũng hoàn toàn chưa thể xác định đó có phải là Tây Vương Mẫu hay không. Tôi từng trải qua chuyện như thế này không dưới một lần rồi, hơn nữa nơi này tà khí ngút […]
Phần 14 Người cổ đại còn gọi thiên thạch là vẫn thạch, đó là khi người ta gặp một tiểu hành tinh bay từ ngoài vũ trụ xuống Trái Đất, trong thời kì sơ khai con người còn chưa biết đó là thứ gì nên gọi nó là đá trời. Thiên thạch có rất nhiều […]
Phần 13 Mực nước chỉ cao tới thắt lưng hơn nữa lại trong vắt nên ánh sáng đèn pin dễ dàng soi được xuống vị trí tôi đang đứng, từ lúc bước chân xuống hồ tôi vẫn nghĩ đáy của nó chỉ có toàn sỏi đá nhưng không biết từ lúc nào đã bị thay […]
Phần 12 Từ lúc đi tới đây tôi thấy rất nhiều sinh vật trong suốt bị chúng tôi quấy nhiễu lẩn vào làn nước rồi bơi đi đâu không biết. Bàn Tử cúi người lấy tay khua vài cái muốn bắt lấy mấy con liền bị tôi ngăn lại, tình hình dưới nước chúng ta […]