Truyện nonSEX
April 27, 2024 by truyenink | Leave a Comment
Phần 59 “Đã chết?” Trong đầu tôi ong một tiếng, thầm nhủ, sao lại thế được? A Quý nói xong câu đó, bao nhiêu cảm xúc đều suy sụp hết, cả người gần như tê liệt ngã xuống hồ nước. Tôi vội tới đỡ hắn vào trong lều trú mưa. Rồi qua chỗ con la […]
Read more »
Phần 58 Ảnh của mấy người kia phiêu phiêu động động, khi đột nhiên hiện ra, khi lại bất ngờ mất dạng. Vừa nhìn là biết cũng không có ý tốt gì, hình như họ đang cẩn thận theo dõi nhất cử nhất động của chúng tôi để tùy cơ ứng biến. Cứ như mấy […]
Phần 57 Ban đầu tôi vốn đã chuẩn bị rất nhiều lý do để giải thích, dự là sẽ khiến cho lão ta tăng thêm kinh hãi, nhưng giờ hoàn toàn không cần thiết phải làm thế. Tôi chỉ mới nói có một câu, lão đã suy suỵp, hồn vía bay hết lên trời. Đấu […]
Phần 56 Tôi trở lại trong phòng của A Quý, Vương Minh cả người ước đẫm đang vắt kiệt nước trên quần áo, tôi cũng cởi đồ, không cần khách khí liền đi vào trong phòng A Quý lấy rượu của hắn ra uống mấy hớp cho ấm người. Tiếp theo phải suy nghĩ xem […]
Phần 55 Nói ngắn gọn là sau khi tôi trở lại Ba Nãi, trước tiên là phải ăn một bứa no nê rồi mới bắt đầu đi tới thị trấn gần đó mua đồ lặn. Dặn A Quý mang vào núi sau đó lên tàu rời khỏi đất Thập Vạn Đại Sơn. Một đường xóc […]
Phần 54 Khối sắt này so với khối chúng tôi có trong tay thì nhỏ hơn rất nhiều, đại khái là chỉ có kích thước bằng ngón tay cái. Điều khiến tôi cảm thấy bất ngờ là khối sắt này tương đối nhẵn bóng, tuy rằng cũng loang lổ những vết rỉ sét, nhưng so […]
Phần 53 Đại khái là do Bàn Tử đột nhiên kêu lên khiến tôi bị giật mình, nhất thời trong lòng cảm thấy sợ hãi, vội vàng lau sạch nước trên mặt để xem xét tình hình. Cảm giác đầu tiên của tôi là Muộn Du Bình có lẽ đã tìm ra những thi thể […]
Phần 52 Màu xanh âm trầm dưới đáy hồ gợi cho tôi thật nhiều liên tưởng, nhưng tôi chẳng bao giờ nghĩ tới sẽ thấy một nơi như này tại đây. Những căn nhà gỗ được bao phủ hoàn toàn trong lớp trầm tích dưới đáy hồ, giống như một phần của con tàu đắm, […]
Phần 51 Trong mấy người chúng tôi chỉ có Bàn Tử, Muộn Du Bình và tôi là có kỹ năng bơi lội, A Quý cũng biết bơi nhưng hắn chỉ quen hoạt động trong khe suối nên không có thói quen nhịn thở lâu, vì vậy chắc cũng không thể giúp được gì nhiều. Ngược […]
Phần 50 Vân Thái ngồi bên cạnh Muộn Du Bình, xa xa không biết có nói gì với hắn không, Bàn Tử cứ nhìn chằm chặp, tôi nói đùa: “Anh thất tình rồi, nén đau thương lại nhé.” Bàn Tử xem thường đáp: “Chẳng phải cậu cũng vậy sao!” “Cũng vậy cái đầu nhà anh!” […]
Phần 49 Cảm giác quen thuộc trong chớp mắt ấy giống như tôi đã từng gặp qua, cứ mỗi lần như vậy toàn thân tôi lại bất giác nổi da gà. Trong sách nói đây là một loại ảo giác, nhưng lúc này thì không giống thế, bởi vì tôi cũng thấy nét mặt của […]
Phần 48 Tuy Bàn Tử thấy ý kiến của tôi rất mơ hồ nhưng vẫn chấp nhận đây là khả năng hợp lý nhất. Vốn dĩ hắn cũng là người hăng hái hơn ai hết trong vụ đi núi Dương Giác này, vì vậy tôi vừa nói là muốn đi, tất nhiên hắn sẽ hoàn […]
Phần 47 A Quý vẫn ở cửa chờ tôi, ngồi chồm hổm dưới đất buồn bực hút thuốc, rõ ràng là không biết mấy người nhà Bàn Mã đang giở trò quỷ gì. Sau khi nhìn thấy tôi thì lập tức đứng lên, tôi nhìn hắn nói: “Đi thôi, chúng ta trở về nhà.” Trên […]
Phần 46 Thứ mùi đó chính là thứ mà Bàn Mã đã ngửi thấy trong rương kia, có điều mùi trong rương phát ra còn nồng nặc hơn. Đối với Bàn Mã mà nói, đây đích thị là mùi của người chết. Những người kia không biết là người hay quỷ, hay thậm chí còn […]
Phần 45 Tôi vô cùng kinh ngạc khi hiểu ra ý nghĩa của những lời này, sau đó Bàn Mã đã nhanh chóng thuật lại toàn bộ câu chuyện cho tôi. Chỉ nghe mấy câu mà khắp người tôi lạnh ngắt như băng, bỗng chốc tôi hiểu được mùi người chết có nguyên nhân do […]
Phần 44 Ban đầu tôi nghĩ ngay tới mùi hôi thối, nhưng lão Bàn Mã nói không phải, thợ săn quanh năm thường tiếp xúc với thịt sống, mùi của nó lão già tuyệt đối có thể phân biệt được. Nhưng thứ mùi kia quả thực không thể nào hình dung nổi. Đối với việc […]
Phần 43 Sau đó, tôi và lão Bàn Mã nói qua lại hơn ba tiếng đồng hồ, tôi không ngừng đưa ra câu hỏi, đặt vấn đề, một mặt muốn lý giải xem đang có chuyện gì xảy ra, mặt khắc lại cố gắng dò xét cho ra cái bí mật ghê gớm ấy. Nội […]
Phần 42 Phải mất một thời gian A Quý mới phiên dịch được hết những lời này, dễ nhận thấy hắn cũng hiểu được cái bất thường trong vấn đề. Có ý gì đây? Tôi càng nghĩ càng thêm ngờ vực. “Mùi người chết ư?” Đó là thứ mùi vị gì? Chẳng hay là mùi […]
Phần 41 Nghe xong tôi giật mình sửng sốt, một câu không đầu không cuối, lão già Bàn Mã đột nhiên nói vậy thật khiến tôi không kịp chuẩn bị. Đồng thời trong đầu ong một tiếng, quả có chút kinh tâm động phách. Còn chưa nghĩ tới đâu đã thấy Muộn Du Bình đuổi […]
Phần 40 Ông già thực gầy, thêm con mèo rừng vừa to vừa dài trên lưng lại càng làm tăng thêm vẻ gầy guộc, nhưng khi nhìn kỹ thì thấy những cơ bắp trên cơ thể héo hon kia lại cứng rắn như được luyện từ sắt thép. Có thể tưởng tượng được ngày trẻ […]
Phần 39 Tiếng la hét hoảng loạn nghe như tiếng kêu của lệ quỷ, chúng tôi lập tức nhìn về hướng ấy, chỉ nghe được bên kia đang nháo nhào hết cả lên mà không biết đã xảy ra chuyện gì. Chúng tôi đờ ra mất một lúc, rồi lập tức vơ vét đồ nghề […]
Phần 38 Ánh trăng ảm đạm chiếu lên sườn núi, bốn bề tăm tối mịt mùng, chỉ nghe vô vàn âm thanh kỳ lạ phát ra từ cánh rừng rậm sâu thẳm dưới khe núi. Cái hố này dọa cho đám A Quý ngớ người, bọn họ coi đây là điềm gở, quay ra liếc […]
Phần 37 Chúng tôi muốn đi giúp họ soát núi, ban đầu A Quý còn không chịu, hai đứa phải năn nỉ hết nước hết cái mới được đi theo. A Quý bảo con gái nhỏ của mình là Vân Thái đi cùng chúng tôi, căn dặn không được tách đoàn, người trong thôn gom […]
Phần 36 Anh con trai của lão than thở với tôi: “Cứ nhắc đến chuyện này là tôi lại bực mình, ông cụ nhà tôi có một cục sắt vụn, xưa nay vẫn luôn cất giấu như bảo bối, bảo là trước kia nhặt được trên núi, là đồ quý giá, còn bảo tôi đi […]