Truyện sex dài tập

Vương Trường Sinh – Quyển 6 (Phần 282)

Website chuyển qua tên miền mới là:
truyensex.ink
, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 282: Vương Mạnh Bân bế quan, Thiên Hồ giới Vương Anh Kiệt chọn đại lương (2)

Ba người Vương Mạnh Bân dừng lại trên Thanh Dương đảo, bọn họ bố trí bốn bộ trận pháp cấp bốn.

“Vương đạo hữu, ngươi an tâm bế quan đi! Vợ chồng chúng ta hộ pháp cho ngươi. Chỉ cần chúng ta còn sống, tuyệt đối sẽ không để yêu thú quấy rầy ngươi đánh sâu vào Hoá Thần kỳ.”

Trình Chấn Vũ chân thành nói.

“Vậy làm phiền các ngươi. Lời ta từng nói nhất định giữ lời. Nếu ta tiến vào Hoá Thần kỳ, ta sẽ nghĩ biện pháp lấy tới một phần linh vật giúp đánh sâu và Hoá Thần kỳ cho các ngươi.”

Vương Mạnh Bân đồng ý. Ở một địa phương không thân không quen như Thanh Hoàn giới. Có Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam hộ pháp, hắn cũng an tâm đánh sâu vào Hoá Thần kỳ. Để làm hồi báo, Vương Mạnh Bân sau khi tiến vào Hoá Thần kỳ, sẽ nghĩ biện pháp để có được một phần linh vật giúp đánh sâu và Hoá Thần kỳ.’

Trịnh Nam và Trình Chấn Vũ mặt đầy ý cười, đáp ứng xuống dưới.

Dặn dò hai câu, Vương Mạnh Bân đi đến một sơn cốc hẹp dài cách đó không xa.

Hai sườn sơn cốc là vách đá gập ghềnh, mọc đầy mạn đằng màu xanh.

Phía cuối sơn cốc có một sơn động rộng mấy trượng. Vương Mạnh Bân lấy ra trận pháp trân kỳ, bố trí hai bộ trận pháp cấp bốn bên ngoài sơn cốc. Lúc ở Thiên Hồ giới, hắn có được không ít trận kỳ trận pháp, vừa đúng lúc có thể dùng đến.

Sơn động không lớn, lớn khoảng một mẫu, vách đá có dấu vết người mở, có thể nhìn thấy một ít bàn đá ghế đá. Hiển nhiên nơi này được tu sĩ trước đó lưu lại, góc sáng sửa có một giường đá màu xanh.

Vương Mạnh Bân thả ra Phệ kim thú, nó cắn nuốt lượng lớn khoáng thạch kim loại cấp bốn, thương thế đã tốt hơn được bảy tám phần.

“Thủ ở nơi này, đừng cho bất luận kẻ nào xông vào.”

Vương Mạnh Bân dặn dò, lấy ra một khối Kim hoàn thần tinh nhỏ, đưa cho Phệ kim thú.

Phệ kim thú tương đối kén ăn, khoáng thạch thông thường nó căn băn không muốn ăn.

Phệ kim thú ngậm lấy Kim hoàn thần tinh, cử động miệng vài cái. Từ trong miệng nó truyền ra âm thanh “rột rạt” rồi nuốt xuống.

Bên ngoài thân nó sáng lên một đạo kim quang, chui vào vách đá biến mất không thấy.

Vương Mạnh Bân quét tước đơn giản một chút, rồi đi đến trước giường đá, khoanh chân ngồi xuống.

“Không biết lão tổ tông hiện tại thế nào. Nếu không thể quay về Đông Ly giới, vậy thì phi thăng linh giới rồi nghĩ biện pháp quay về hạ giới. Một ngày nào đó ta nhất đính sẽ trở về.”

Vương Mạnh Bân lẩm bẩm, ánh mắt kiên định.

Hắn hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại. Trên người truyền ra một trận thanh âm “Bùm bùm”, xuất hiện vô số hồ quang màu bạc.

Hắn chuẩn bị đánh sâu vào Hoá Thần kỳ ở đây, sau khi tiến vào Hoá Thần kỳ thì nghĩ biện pháp quay về Đông Ly giới.


Bạn đang đọc truyện
Vương Trường Sinh – Quyển 6
tại nguồn:
http://truyensex.ink/vuong-truong-sinh-quyen-6/

Thiên Hồ giới. Tổng đàn Thiên Hồ tông.

Tử hồ phong, Tử hồ điện.

Một gian mật thất, Vương Anh Kiệt ngồi xếp bằng trên một tấm bồ đoàn màu xanh. Quanh thân bao phủ một đoàn linh quang ngũ sắc.

Một lát sau, linh quang ngũ sắc quanh thân Vương Anh Kiệt tản đi. Mở ra mắt, trong mắt tràn đầy thần sắc vui mừng.

“Nguyên Anh trung kỳ, linh mạch bậc năm quả không tồi.”

Vương Anh Kiệt lẩm bẩm, thần sắc kích động.

Lúc trước hắn đi theo Vương Trường Sinh và Uông Như Yên xuất chinh Thiên Hồ giới, sau khi tiêu diệt ma tộc, hắn lưu lại Thiên Hồ giới. Dùng năm phần linh vật kết anh, thuận lợi tiến vào Nguyên Anh kỳ. Hắn là vị Nguyên Anh tu sĩ ngũ linh căn đầu tiên của Vương gia.

Sau khi Vương Anh Kiệt tiến vào Nguyên Anh kỳ, luôn ở trên linh mạch bậc năm của tổng đàn Thiên Hồ tông tu luyện. Khổ tu hơn tám mươi năm, hắn thuận lợi tiến vào Nguyên Anh trung kỳ. Ngoại trừ có linh mạch bậc năm cung cấp linh khí dư thừa, còn có tộc nhân giúp hắn thu thập tài nguyên tu tiên, hỗ trợ hắn tu luyện. Nếu không lấy tư chất ngũ linh căn của hắn, hắn không thể nào trong hơn tám mươi năm tiến vào Nguyên Anh trung kỳ.

Nếu ở Đông Ly giới, cho dù hắn tiến vào Nguyên Anh kỳ, hẳn là vẫn sẽ dậm chân tại chỗ ở Nguyên Anh sơ kỳ! Vương gia chiếm cứ địa bàn không nhỏ ở Thiên Hồ giới.

Một tấm truyền âm phù bay vào, dừng ở trước mặt Vương Anh Kiệt.

Vương Anh Kiệt bóp nát truyền âm phù, thanh âm cung kính của người nam vang lên: “Anh Kiệt thúc, Kim Vân đảo, Kim tiền bối thượng môn bái phỏng. Bọn họ hình như đến chỗ chúng ta gây phiền toái.”

Hắn đương nhiên biết Kim Vân đảo. Kim gia Kim Vân đảo đầu phục Thiên Lan tông. Hai nhà luôn là nước sông không phạm nước giếng. Nhưng từ khi Thiên Lan tông đóng cửa thông đạo giữa Đông Ly giới và Thiên Hồ giới, thái độ của Kim gia lập tức thay đổi. Thường xuyên cố ý hay vô tình xây xát với Vương gia, chỉ là không nháo lớn chuyện mà thôi.

Vương Anh Kiệt lấy ra một mặt pháp bàn màu xanh nhạt, đánh vào đó một đạo pháp quyết, rồi hỏi: “Hoa Dương, Hải Đường lão tổ không ở đây sao?”

“Không ở, âm thi tông Phương Mộc, Phương tiền bối thượng môn bái phỏng. Hải Đường lão tổ rời khỏi cùng hắn. Trước khi đi, để cho ngài toàn quyền xử lý công vụ ở tổng đàn Thiên Hồ tông.”

Pháp bàn truyền đến thanh âm cung kính của người nam.

“Phương Mộc?”

Trong mắt Vương Anh Kiệt chợt loé lên ngạc nhiên. Phương Mộc và Hoàng Phú Quý là hai đại kỳ nhân của Đông Ly giới. Phương Mộc am hiểu ngự thi, Diệp Hải Đường am hiểu khu quỷ. Hai người hỗn cùng một chỗ cũng không có gì kỳ quái.

“Đã biết, ngươi dẫn Kim đạo hữu đến phòng nghị sự đi. Ta lập tức qua đó, ta cũn muốn nhìn xem, Kim gia rút cuộc muốn làm gì.”

Vương Anh Kiệt dặn dò.

To top