Truyện sex dài tập

Vương Trường Sinh – Quyển 6 (Phần 257)

Website chuyển qua tên miền mới là:
truyensex.ink
, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 257: Cự lực diệt yêu

Thôn hải tê phát ra tiếng hô thống khổ đến cực điểm tê, bên ngoài thân có vài đạo vết máu thật dài, máu không ngừng chảy.

Thừa dịp cơ hội này, cô gái váy đỏ huy động quạt lông ba màu trong tay. Hỏa diễm ba màu xah hồng vàng thổi quét ra, đánh ở trên người thôn hải tê. Lửa cháy cuồn cuộn, bao phủ lấy hơn phân nửa thân thể thôn hải tê.

Cô gái váy đỏ hóa thành một đạo độn quang màu đỏ, bay đến xa xa.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên bay lại đây, thần sắc bọn họ như thường, ánh mắt nhanh nhìn chằm chằm hai con thôn hải tê.

Tròng mắt thôn hải tê biến thành màu đỏ như máu, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Rống!

Thôn hải tê phát ra một đạo tiếng tê hô chấn thiên hám địa, cái sừng trên đầu phóng ra một đạo lam quang, thẳng đến Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, lam quang nháy mắt đến trước mặt bọn họ.

Hai tay Uông Như Yên cầm một ống sáo thanh quang lưu chuyển không chừng, cẩn thận quan sát, trên mặt ống sáo có khắc hai chữ nhỏ “Hồng trần”.

Một trận địch tiếng vui vang lên, một đạo sóng âm màu xanh mờ mờ thổi quét mà ra, nghênh đón.

Sóng âm màu xanh cùng lam quang chạm vào nhau, đều đồng quy vu tận, sinh ra một cỗ khí lưu mạnh mẽ, mặt biển tạc vỡ ra đến, vô số nước biển bắn ra.

Cô gái váy đỏ đột nhiên nghĩ tới cái gì đấy, vội vàng nhắc nhở nói: “Không tốt. Cẩn thận, nó tinh thông thủy độn thuật, cẩn thận đánh lén.”

Một giọt nước biển chợt sáng lên một trận lam quang chói mắt, thôn hải tê đột nhiên hiện lên.

Thôn hải tê vừa hiện thân, bên ngoài thân Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không hẹn mà cùng sáng lên một trận lam quang chói mắt. Một đạo thủy mạc hình cầu màu lam đột nhiên hiện lên, đúng vậy thủy nguyệt huyền quang.

Sau khi bọn họ tiến vào Hóa Thần kỳ, pháp lực càng phát ra mạnh mẽ. Thủy nguyệt huyền quang phòng ngự tự nhiên cũng có tăng lên.

Trong miệng Thôn hải tê sáng lên một trận lôi quang màu vàng chói mắt, một viên lôi cầu màu vàng đường kính lớn trăm trượng bay ra, chuẩn xác đánh ở mặt trên Thủy nguyệt huyền quang.

Oành đùng đùng!

Lôi quang màu vàng chói mắt che kín bóng người Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, hư không xung quanh có tầng tầng gợn sóng tạo nên, giống như sóng triều tận trời vậy. Nước biển đổ quyển, gió cuốn mây tan.

Cô gái váy đỏ thấy cảnh này, trong tim thắt cổ họng thì nghẹn lại. Thôn hải tê hình thể lớn như vậy, nếu như bị nó đụng trúng, không chết thì bị thương.

Lúc này, một con Thôn hải tê khác kịch liệt giãy dụa, bên ngoài thân xuất hiện ra vô số hồ quang màu vàng, túi Ly Hỏa vặn vẹo biến hình.

Cô gái váy đỏ không dám sơ ý, bấm niệm pháp quyết. Túi Ly Hỏa mặt ngoài phù văn đại lượng, thế lửa đại trướng, sức đề kháng của Thôn hải tê yếu đi nhiều.

Bên kia, Thôn hải tê trò thi triển lại trò cũ, thân thể cao lớn đánh về phía lôi quang màu vàng.

Một cái nắm tay lam quang lập lòe chợt từ bên trong lôi quang màu vàng phát ra, đánh ở trên đầu Thôn hải tê.

Nắm tay xem hẳn lên không chút nổi bật, so với thân thể cao lớn của Thôn hải tê, giống vậy con kiến với voi.

Thôn hải tê mặt lộ vẻ thống khổ, phát ra tiếng tê hô thống khổ đến cực điểm.

“Phập” trầm đục, nắm tay màu lam xuất hiện ra một cỗ hỏa diễm màu trắng. Hỏa diễm màu trắng nhanh chóng lan tràn ra. Đầu Thôn hải tê nhanh chóng kết băng, băng tầng theo hỏa diễm màu trắng lan tràn mà mở rộng.

Bên ngoài thân Thôn hải tê xuất hiện ra vô số hồ quang màu vàng, băng tầng chợt thoát phá.

Nắm tay màu lam lùi về bên trong lôi quang màu vàng. Một đạo tiếng xé gió chói tai vang lên, một cây búa nhỏ trong suốt màu lam bay ra, bổ vào trên đầu Thôn hải tê.

“Khanh!”

Một tiếng trầm nặng, pháo hoa văng khắp nơi, búa nhỏ màu lam phách vào trên đầu Thôn hải tê, máu chảy không ngừng. Theo vết thương, mơ hồ có thể nhìn đến xương trắng.

Ngay cả như thế, Thôn hải tê còn chưa chết, thân thể cao lớn của nó vặn vẹo không ngừng, há mồm ta phun ra một đạo lôi quang màu vàng thô to vô cùng, đánh về phía Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Một trận tiếng địch vui vang lên, một đạo sóng âm màu xanh mờ mờ thổi quét mà ra, đánh về phía lôi quang màu vàng.

Oành đùng đùng!

Tiếng gầm rú thật lớn vang lên, giống như kinh lôi trên trời, liên miên không dứt. Từng đạo kinh thiên sóng to giống như hồng thủy vỡ đê vậy khuếch tán tới bốn phương tám hướng. Lôi quang màu vàng và sóng âm màu xanh đồng quy vu tận.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên thả người bay đến dừng ở trên đầu Thôn hải tê. Vương Trường Sinh hai tay các nắm chín viên định hải châu, song chưởng vừa động, vô số quyền ảnh màu lam nện ở trên người thôn hải tê.

Một đạo tiếng tê rống vang vọng thiên địa vang lên. Thân thể cao lớn của Thôn hải tê vặn vẹo không ngừng, bên ngoài thân xuất hiện ra vô số hồ quang màu vàng, đánh về phía Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, đều bị thủy nguyệt huyền quang chặn.

Thân thể cao lớn của Thôn hải tê nhằm phía biển lớn. Tiếng nổ oành đùng đùng, nó nhập vào đáy biển, nổi lên mấy trăm đạo kình thiên sóng to.

Đáy biển thỉnh thoảng truyền đến từng đợt tiếng tê hô thê thảm, mặt biển tạo nên từng đợt gợn sóng, biển ngập trời làm kích động phạm vi vạn dặm.

Mười tức qua đi. Thôn hải tê trồi lên mặt biển, cái bụng nổi lên, vẫn không nhúc nhích. Một cây búa nhỏ thủy khí mờ mờ đâm sâu vào bên trong đầu của Thôn hải tê, đầu nó máu tươi đầm đìa, máu chảy không ngừng.

To top