Truyện sex dài tập

Vương Trường Sinh – Quyển 6 (Phần 250)

Website chuyển qua tên miền mới là:
truyensex.ink
, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 250: Cốt tộc và Đa mục tộc (2)

“Lần đầu đến cửa, chúng ta cũng không có đồ vật gì tốt. Đây là một chút tâm ý, mong là Tần sư huynh không ghét bỏ.”

Uông Như Yên mỉm cười nói, lấy ra một chiếc trữ vật giới màu xanh đưa cho Tần Minh.

Lễ nhiều người không trách, nghe giợng điệu Phương Minh và Tần Minh nói chuyện. Xem ra Tần Minh rất có hi vọng tiến vào Luyện hư kỳ. Hiện tại kết hạ một phần tình, tương lai có thể sẽ dùng đến.

“Đều là đồng môn sư huynh đệ, các ngươi không cần khách khí. Tổ tiên của ta cũng là tu sĩ phi thăng từ hạ giới. Ta biết phi thăng tu sĩ cũng không dễ dàng. Đi, đến động phủ của ta rồi chậm rãi tán gẫu.”

Tần Minh uyển chuyển cự tuyệt, làm một tư thế thỉnh.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên lên tiếng cảm ơn, đi theo Tần Minh lên trên núi.

Xuyên qua sương mù màu tím dày đặc, một toà quảng trường đá chiếm diện tích ngàn mẫu xuất hiện trước mặt Vương Trường Sinh.

Hai bên sườn trái phải của quảng trường đều có một toà lấu các màu tím cao năm tầng. Phía trước toạ lạc một cung điện màu tím khí thế rộng rãi, Trên bẳng hiêu viết ba chữ cái to màu bạc “Tử Vân điện”.

Trung ương quảng trường có một hồ nước lớn hơn năm mươi mẫu, mấy trăm con linh ngư màu xanh nhạt không ngừng bơi lượn bên trong. Những linh ngư này trên đầu đều có một cái râu dài màu vàng, trên thân trải rộng vảy xanh. Lưng có một loạt gai nhọn, phía dưới có hai cái tay ếch. Tốc độ của chúng nó rất nhanh, trên mặt hồ hiện lên từng trận gợn sóng.

Cửa lớn Tử Vân điện rộng mở, trước cửa có hai con thạch sư bằng đồng xanh.

Tần Minh ra dấu mời bọn họ vào Tử Vân điện, trên thạch bích được khảm tinh thạch tinh mỹ. Đại điện rỗng mở, bày ra mấy chục bộ ghế ngọc.

Bọn họ vừa tiền vào, một bộ khô lâu hình người cao một trượng đã đi tới. Hai hốc mắt của khô lâu hình người có một đoàn hoả diễm màu xanh, mi tâm có dấu hiện hoả diễm màu xanh. Trên cánh tay có một chút linh văn màu xanh. Cẩn thận quan sát, có thể nhìn thấy một ít mạch máu thật nhỏ. Tay nó nâng một cái khay màu xanh…

“Đây là Cốt tộc!”

Vương Trường Sinh kinh ngạc nói. Cốt tộc cũng giống như Nhân tộc, đây là một tiểu tộc. Thực lực của Cốt tộc không mạnh, cùng nhiều tiểu tộc khác liên thủ đối khắng Nhân tộc.

Cốt tộc có thể nói tiếng người, có linh trí, khác với cốt thi mà Vương Trường Sinh biết.

Cốt thi là một loại luyện thi, không thể nói chuyện.

“Thời điểm giao thủ với Cốt tộc, bắt được một tên. Thấy nó thông mình, nên lưu nó lại làm việc vặt.”

Tần Minh giải thích, lấy ra một hộp trà màu vàng. Từ bên trong lấy ra ba lá trà màu bạch ngân, lần lượt bỏ vào bên trong ba chén trà. Sau đó đổ nước sôi vào. Lá trà màu bạch ngân giống như nụ hoa nở rộ, hoá thành một đáo hoa màu bạch ngân. Bên ngoài đoá hoa màu bạch ngân có một chút đường vân rất nhỏ, giống như khúc xương trắng vậy. Trong không khí tràn ngập một cỗ hương khí kỳ dị.

Cốt tộc buông khay, thối lui về một bên.

“Vương sư đệ, Uông sư muội, đây là linh trà chỉ Cốt tộc mới có Cốt hoa trà. Tu sĩ Hoá thần thường xuyên dùng, có tác dụng tẩy cân dịch tuỷ, đối với tu luyện các ưu việt nhất định.”

Tần Minh một bên giới thiệu, một bên nâng chung trà lên, uống một hơi cạn sạch.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng nâng chung trà lên, uống một ngụm. Nước trà sau khi vào bụng, bọn họ cảm thấy toàn thân nóng rát, giống như đang đặt mình bên trong một ngọn núi lửa.

Làn da bọn họ biến thành màu đỏ đậm, giống như bị đốt nóng vậy.

“Lần đầu tên dùng Cốt hoa trà đều sẽ xuất hiện tình huống này. Tu sĩ từ Hoá thần trở xuống dùng Cốt hoa trà rất tốt. Nhưng nuôi trồng Cốt hoa trà không dễ, là vật bày cúng của Cốt tộc. Nguyên Anh tu sĩ cũng không có cơ hội hưởng lộc này.”

Tần Minh giải thích, lại đổ thêm một ly Cốt hoa trà, uống một hơi cạn sạch.

Gần nửa khắc đồng hồ sau, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên mới khôi phục bình thường. Một cỗ mát lạnh khuếch tán toàn thân, cảm giác vô cùng dễ chịu.

“Tần sư huynh, chân núi Tử Vân phong dường như có pháp bảo tra xét?”

Vương Trường Sinh thuận miệng hỏi.

Bàn tay Tần Mình vừa lật, thanh quang chợt loé. Một tròng mắt màu xanh nhạt xuất hiện trên tay, tròng mắt màu xanh nhạt không ngừng chuyển động, giống như vật còn sống vậy.

“Ngươi nói chắc là Đa mục châu rồi! Đây là pháp bảo được luyện chế từ tròng mắt của Đa mục tộc, Đa mục châu ta đặt ở dưới chân núi có cấp bậc thấp nhất, dùng để tra xét tình huống bên ngoài, cũng có thể dùng để cảnh báo. Đa mục châu cao cấp là vật hiếm lạ, có được thần thông không thể tưởng tượng. Lâm sư tổ có một viên, nghe bảo là hắn giết được một tu sĩ Hợp thể của Đa mục tộc nên có được.”

Tần Minh giả thích, Đa mục tộc giống với Cốt tộc, trực thuộc với Nhân tộc. Tuy nhiên Đa mục tộc có thể lực lớn hơn Cốt tộc.

Nhân tộc là tiểu tộc, đó là đối với Huyền Linh đại lục. Đối với Cốt tộc, Đa mục tộc hay những tộc đàn khác, Nhân tộc cũng không phải là tiểu tộc. Bọn họ phải liên thủ mới có thể đối kháng Nhân tộc. Dị tộc thường xuyên liên thủ đối kháng Nhân tộc. Nếu Nhân tộc quá yếu, đã sớm bị dị tộc liên thủ tiêu diệt.

“Đa mục châu!”

Vương Trường Sinh âm thầm nhớ kỹ chủng tộc này. Chủng tộc huyền linh đại lục không ít, chủng tộc khác nhau thiên phú thần thông không giống nhau.

Ở Đông Ly giới, nói về toàn bộ Yêu tộc, ở Huyền Dương giới Huyền Linh đại lục có điều khác nhau. Đối với Nhân tộc tu sĩ Huyền Linh đại lục mà nói, không phải Nhân tộc đều là yêu, nhưng có chút chủng tộc và có quan hệ với Nhân tộc, ví dụ như Thanh Viên nhất tộc. Có vài chủng tộc không đội trời chung với Nhan tộc, ví dụ như Huyền Hạc nhất tộc. Bởi vậy, tu sĩ nói chuyện với nhau có thể sẽ không đề cập đến Yêu tộc, mà là đề cập đến chủng tộc cụ thể.

To top