Truyện sex dài tập

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1 (Phần 135)

Website chuyển qua tên miền mới là:
truyensex.ink
, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 135: Phương Pháp Truy Tung

Truy tung địch nhân, biện pháp thường dùng nhất là phân biệt dấu chân, Ngụy Thiên Nhai đánh giết sinh tử cùng Hoắc Trọng Lâu ở cửa trước Huyền Diệu quán, lưu lại dấu chân không ít. Sau khi trở về quan sát rồi đến các ngã rẽ so sánh, thật ra cũng không khó tìm ra con đường mà lão chạy trốn.

Nhưng làm như vậy, vừa đi vừa về lãng phí thời gian không ít, chờ tìm ra con đường mà lão đã chạy, Ngụy Thiên Nhai đã chạy xa hơn, khả năng đuổi kịp sẽ rất có thể giảm xuống một bước.

Làm sao bây giờ? Suy nghĩ Tần Lâm nhanh chóng xoay chuyển, ra sức suy tư phương pháp phá giải.

Hoắc Trọng Lâu hết sức nóng nảy, hùng hùng hổ hổ nói:

– Xui xẻo! Thật vất vả mới đả thương được Ngụy lão ma, phổi cũng đã thủng mấy lỗ, chỉ cần đuổi kịp nhất định sẽ bắt được. Thế nhưng lại có quá nhiều ngã rẽ như vậy, con bà nó, lão tử thật là xui xẻo…

Phổi thủng mấy lỗ ư… Tần Lâm nghe đến đó trong đầu linh quang chợt lóe, chân mày cau chặt lập tức giãn ra, ra lệnh cho các Hiệu Úy:

– Mau mau giục ngựa chạy tới các ngã rẽ, sau khi phát hiện dấu chân cùng vết máu lập tức trở về báo cáo, nhất là phải nhìn cẩn thận hình dáng màu sắc vết máu, còn phải đưa tay sờ thử một cái, không được sai lầm!

Chúng Hiệu Úy hô một tiếng tuân lệnh, giục ngựa thi nhau chạy tới các ngã rẽ.

Bốn ngã rẽ đều trong vòng nửa dặm, sau khi các Hiệu Úy trở về nhanh chóng báo cáo, nhưng thần sắc bọn họ đều có vẻ nghi hoặc. Bởi vì bốn ngã rẽ cộng thêm quan đạo dẫn ra phương xa, trên năm ngã đường mà yêu phỉ Bạch Liên giáo có thể chạy trốn, tất cả đều có dấu chân cùng vết máu.

Sau khi Hoắc Trọng Lâu nghe nói chỉ cảm thấy trong lòng phát sầu, mới vừa rồi Tần Lâm muốn tìm vết máu, y còn dâng lên một chút hy vọng, nhưng bây giờ hy vọng lại rơi vào khoảng không.

Suy nghĩ một chút cũng phải, Ngụy Thiên Nhai cố nhiên bị thương chảy máu, bất quá trải qua chiến đấu vừa rồi, giáo đồ Bạch Liên giáo ai nấy đều mang thương tích, đương nhiên địa phương bọn chúng đi qua sẽ có vết máu, làm sao phân biệt Ngụy Thiên Nhai đi con đường nào.

Chỉ có mình Tần Lâm không hề tỏ ra chán nản, ngược lại có mấy phần hưng phấn, bảo chúng Hiệu Úy mô tả hình dáng, màu sắc vết máu phát hiện ở các ngã rẽ.

Hoắc Trọng Lâu nóng nảy không nhịn được, thổi phù một cái, hàm râu quai nón dựng đứng lên từng sợi:

– Không phải là máu toàn là màu đỏ sao, chẳng lẽ máu Ngụy lão ma là màu xanh? Theo ta bây giờ đuổi tiếp còn có thể cầu may một chuyến, càng kéo dài càng không có chút cơ hội nào cả.

Tần Lâm cười khoát khoát tay:

– Chớ quá nóng nảy, ta tự có lý của mình.

Nếu là trước đây, Hoắc Trọng Lâu ngang ngược kiêu ngạo quyết không sẽ nghe người khác chỉ nói một câu đã ngoan ngoãn vâng lời. Nhưng mấy ngày nay y đã kiến thức chỗ bất phàm của Tần Lâm, biết vị Tổng Kỳ Cẩm Y Vệ trẻ tuổi này mưu trí cơ biến rất là thần kỳ, trong bụng âm thầm sinh ra bội phục, hâm mộ, lúc này liền theo lời nhẫn nại, không nói một lời chờ ở bên cạnh.

Người bên cạnh cũng không nói gì, Trần Tứ Hải hết sức kinh ngạc, thầm nói Cẩm Y Vệ Tổng Kỳ có thể ra lệnh cho Đương Đầu Đông Xưởng lúc nào vậy? Hơn nữa Hoắc Đương Đầu này võ công cao cường uy danh hiển hách, tính tình cũng nổi danh cố chấp, không ngờ rằng chỉ nghe một câu của Tần Lâm đã ngoan ngoãn chờ đợi, quả thật khiến cho người ta khó lòng tin được. Cũng không trách sau khi Thạch Vi vinh thăng muốn thăng Tần Lâm kế nhiệm Bá Hộ, quả nhiên mình kém hắn quá xa.

Tần Lâm chuyên tâm nghe các Hiệu Úy hồi báo.

Tổ Hiệu Úy thứ nhất bẩm báo:

– Chúng ta dọc theo quan đạo đuổi theo, phát hiện mấy chỗ vết máu, màu sắc tươi mới, sờ vào đặc dính.

– Đây là đầu bị thương…

Tần Lâm hỏi:

– Có chú ý thấy Tuyền Cơ đạo trưởng bị thương ở vị trí nào không?

Mấy tên Hiệu Úy trả lời đầu Tuyền Cơ đạo trưởng bị Tú Xuân đao chém xéo một nhát, Tần Lâm lập tức cho Trần Tứ Hải dẫn dắt năm tên huynh đệ dọc theo quan đạo đuổi tiếp, tập nã Tuyền Cơ đạo trưởng, hắn sẽ đuổi theo chính phạm Ngụy Thiên Nhai.

Đến đây các Hiệu Úy đã chợt hiểu ra, kính nể không thôi nhìn Tần Lâm: Thì ra Tần Tổng Kỳ có thể từ vết máu phân biệt ra bộ vị nào bị thương. Có được bản lĩnh thần kỳ như thế, muốn tìm ra Ngụy Thiên Nhai còn không dễ dàng sao?

Tim Hoắc Trọng Lâu lúc này đập thình thịch như trống trận, nghĩ đến chiến công bắt được trưởng lão Bạch Liên giáo mong đợi không dứt, bội phục Tần Lâm, đồng thời lại lo lắng hắn vạn nhất xảy ra sai lầm…

Tổ Hiệu Úy thứ hai bẩm:

– Chúng ta là ngã ba thứ nhất bên phải, trên lá cây cách mặt đất cao chừng bốn thước có một vết máu phun ra dây vào, màu sắc tươi mới.

– Đây là vết máu do động mạch bị thương hình thành văng tung tóe, không phải là Ngụy Thiên Nhai!

Tần Lâm lắc đầu một cái, lệnh tổ thứ ba tiếp tục.

– Chúng ta đi con đường thứ hai bên phải, vết máu rơi thành từng giọt trên mặt đất, mang theo nước vàng…

Hiệu Úy giơ tay một cái:

– Giống như loại nước vàng rỉ ra sau khi vết thương đã cầm máu.

– Đây là bụng bị thương, chảy xuống nước dơ.

– Chúng ta là ngã ba thứ nhất bên trái, trên đất có vết máu đứt quãng, lấm tấm, màu sắc bình thường.

– Đây là bộ vị bình thường như tứ chi bị thương, vẫn không phải là Ngụy Thiên Nhai.

Tần Lâm liên tiếp bác bỏ ba chỗ, bây giờ chỉ còn lại con đường cuối cùng, tất cả mọi người kể cả Hoắc Trọng Lâu đều như ngừng thở.

Tổ Hiệu Úy thứ năm bẩm báo:

– Chúng ta thấy màu sắc vết máu có hơi nhạt, gần như màu hồng, còn mang theo chút bọt khí…

Ánh mắt Tần Lâm lập tức sáng lên, vỗ tay cười nói:

– Đây chính là máu phổi bị thương chảy xuống, chính là Ngụy Thiên Nhai trước ngực lãnh một chiêu Ưng Trảo công của Hoắc Đương Đầu!

Các Hiệu Úy mừng rỡ, rối rít đánh ngựa chạy như điên, mà Hoắc Trọng Lâu đã sớm một mình cỡi ngựa xông ra ngoài, Tần Lâm cùng bốn nữ binh ngược lại chạy ở sau cùng.


Bạn đang đọc truyện
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1
tại nguồn:
http://truyensex.ink/cam-y-ve-dai-minh-quyen-1/

Đúng là Ngụy Thiên Nhai chọn con đường thứ hai bên trái, phổi lão bị thương rất nặng, miễn cưỡng duy trì đến bây giờ đã gần đến cực hạn. Rốt cục phổi truyền tới cảm giác nóng rực làm cho trước mắt lão biến thành màu đen, không thể làm gì khác hơn là chui vào trong rừng cây vài bước, tựa vào một gốc cây nghỉ ngơi.

Thở dốc mấy cái, lấy kim sang dược Bạch Liên giáo đặc chế ra thoa lên vết thương trước ngực, giải khai mấy huyệt đạo đã phong ấn trước đó, Ngụy Thiên Nhai từ từ vận công điều tức.

Trong lúc vận công điều tức, mặc dù vết thương truyền tới cảm giác nóng rát đau đớn, khóe miệng vị trưởng lão Ma giáo này vẫn khẽ nhếch lên, mặt lộ ra một nụ cười châm chọc.

Từ khi ngón út, áp út tay phải bị thanh bảo kiếm hết sức sắc bén của Tần Lâm cắt đứt, Ngụy Thiên Nhai biết không có cơ hội chiến thắng Hoắc Trọng Lâu, con đường duy nhất lão có thể chọn chính là chạy trốn. Mà chuyện này cũng không phải có thể dễ dàng làm được, cho dù là đánh lui Hoắc Trọng Lâu, Ngưu Đại Lực và bốn nữ binh cũng có thể ngăn chặn lão vài chiêu, Hoắc Trọng Lâu hoàn toàn có thể nhân cơ hội đó quấn lấy, như vậy vĩnh viễn lão cũng không thể nào chạy thoát.

To top