Truyện sex dài tập

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1 (Phần 131)

Website chuyển qua tên miền mới là:
truyensex.ink
, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 131: Một Đòn Lập Công

Tân nhậm Bá Hộ Loan Tuấn Kiệt đối diện chúng Hiệu Úy đang văng nước miếng huấn thoại, mấy ngày nay y vừa nắn vừa xoa, dù sao cũng là chính chức Bá Hộ quan, cũng lung lạc được không ít người, cho nên dần dần đã lấy lại được uy phong.

Thấy Tần Lâm đến chỗ này, y bèn nghiêm mặt nói…

– Vì sao tới trễ như vậy, điểm danh vốn là vào giờ Mão, hiện tại đã khoan hạn đến cuối giờ Thìn vẫn còn tới trễ, quả thật hết sức lười biếng. Chúng ta ăn lương hướng Hoàng thượng gia, lại lười biếng như vậy, còn có chút lòng tận trung với nước nào không?

Liền có mấy tên Hiệu Úy ngã theo chiều gió lên tiếng phụ họa, nhưng phần lớn người lạnh lùng bàng quan, hiển nhiên không đứng về phía Loan Tuấn Kiệt.

Tần Lâm bất động thanh sắc, ôm quyền nói:

– Tỷ đệ Hoàng phi, Hoàng Liên Tổ Kinh Vương phủ hiềm nghi cấu kết yêu phỉ Bạch Liên giáo Huyền Diệu quán, mưu hại thị nữ Quách Mi Mi, giá họa Đại vương tử Chu Do Phiền, Hoàng Liên Tổ đã bị bắt giữ. Bây giờ xin Loan Đại nhân hạ lệnh dẫn dắt các huynh đệ binh phát Huyền Diệu quán, lùng bắt yêu phỉ Bạch Liên giáo!

Loan Tuấn Kiệt nghe thấy liên lụy Hoàng Liên Tổ, lập tức cân nhắc một hồi. Y là do Vu Thiên Hộ cất nhắc, Hoàng Liên Tổ lại là con rể Vu Thiên Hộ…

– Ngươi, ngươi nói nhăng gì đó?

Loan Tuấn Kiệt tức nổ đom đóm mắt quát lớn:

– Chẳng lẽ là lừa gạt ta? Nói dối quân tình chính là tội lớn…

Tần Lâm bước lên mấy bước, đưa lưng về phía chúng Hiệu Úy trên diễn võ trường, mặt quay về phía Loan Tuấn Kiệt, nháy mắt hỏi:

– Sao hả, Loan Đại nhân nghi ngờ ta lừa gạt ngươi sao? Ngươi là đứa trẻ ba tuổi sao? Chuyện này mười phần là thật, không giả chút nào!

Mặc dù thanh âm của Tần Lâm rất quang minh chính đại, nhưng nụ cười châm chọc trên mặt hắn rõ ràng là đang nói: Loan Tuấn Kiệt, lão tử trêu cợt ngươi thì đã sao?

Từ ngày Loan Tuấn Kiệt nhậm chức bị trêu cợt, vô cớ bị Trần Tứ Hải tát tai, vì vậy hết sức đề phòng bọn Tần Lâm, hiện tại thấy dáng vẻ Tần Lâm như vậy lại càng không tin, cười lạnh nói:

– Nói xằng nói bậy, bản quan không tin, ngươi làm gì được?

Đúng như mong muốn!

Tần Lâm quay mặt sang làm ra vẻ căm phẫn nói với các Hiệu Úy huynh đệ:

– Loan Đại nhân thật không hiểu chuyện, há có thể vì tư phế công? Các huynh đệ, y không hạ lệnh, chúng ta tự đi, đi theo ta!

Bọn Trần Tứ Hải, Hàn Phi Liêm đã sớm chuẩn bị, lập tức kêu các Hiệu Úy quan hệ tốt đi theo Tần Lâm. Nháy mắt công phu, diễn võ trường đã trống hơn phân nửa, số còn lại hoặc là quyết lòng đi theo tân Bá Hộ, hoặc là còn do dự chưa quyết. Đương nhiên rất nhanh bọn họ sẽ hối hận không kịp vì quyết định của mình hôm nay.

Loan Tuấn Kiệt tức gần nổ phổi, nhìn theo bóng lưng Tần Lâm quát to:

– Bản quan sẽ tố cáo ngươi tội không coi thượng quan ra gì, không tuân theo quân kỷ, hãy chờ cách chức điều tra đi!

Hoắc Trọng Lâu đứng ở cửa nhìn thấy cảnh tượng này, đã bội phục Tần Lâm sát đất. Trên đời này lại có loại người mưu lược như vậy, có lẽ hắn sẽ thật sự trở thành…

Hoắc Đương Đầu liếc nhìn Loan Tuấn Kiệt đáng thương mà khinh bỉ, nhổ toẹt xuống đất một cái, thấp giọng mắng:

– Kẻ sẽ bị cách chức điều tra chính là tên ngu ngốc ngươi!


Bạn đang đọc truyện
Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1
tại nguồn:
http://truyensex.ink/cam-y-ve-dai-minh-quyen-1/

Phi Ngư phục, Tú Xuân đao, Tần Lâm dẫn dắt hơn sáu mươi tên Cẩm Y Hiệu Úy giục ngựa chạy nhanh về phía Huyền Diệu quán. Vó ngựa sắt gõ cồm cộp trên mặt đường đá xanh Kỳ Châu thành, mã đội chạy vùn vụt nhanh như cơn lốc.

Tần Lâm chỉ nghe bên tai tiếng gió vù vù, thân thể phập phồng theo lưng ngựa. May là hắn tâm tư kín đáo, lúc này cũng không tránh khỏi nhiệt huyết sôi trào: Dẫn dắt kiêu kỵ tiêu diệt địch, chính là chuyện nam nhi nên làm!

Chợt nghe bên đường có người gọi to như sấm động:

– Ân công đi đâu vậy?

Định thần nhìn lại chính là Ngưu Đại Lực, Tần Lâm mừng rỡ: Tuy có vị Đương Đầu Đông Xưởng Hoắc Trọng Lâu này ở bên người, nhưng cũng không phải mười phần nắm chắc đối phó cao thủ Bạch Liên giáo, có thêm Ngưu Đại Lực trời sinh thần lực là thêm mấy phần bảo hiểm. Đúng rồi, còn có thể kéo thêm châu nha cùng Chỉ Huy Sứ Ty.

Tần Lâm mỉm cười một tiếng, thầm nói Trương Công Ngư may mắn, bèn ghìm cương cho ngựa đi chậm lại vài bước, lớn tiếng kêu lên:

– Ngưu Đại Lực, đi theo ta! Hàn Phi Liêm chân ngươi mau hãy đi Chỉ Huy Sứ Ty một chuyến, gọi Vương Đại nhân điểm tinh binh tới trợ trận!

Trước đây vì sợ tiết lộ phong thanh nên Tần Lâm cũng không thông báo cho hai nơi này biết, bây giờ thông báo cho bọn họ trợ chiến cũng là hợp lý. Mọi người thuộc bốn hệ thống khác nhau: Cẩm Y Vệ, Binh bộ, Đông Xưởng cùng Thừa Tuyên Bố Chính Ty, cũng không cần tranh công lẫn nhau, hơn nữa ai có chỗ dựa nấy, như vậy hợp công lao lại càng lớn hơn nữa, chẳng phải là tuyệt diệu hay sao?!

Ngưu Đại Lực nghe vậy cũng không hỏi đi đâu làm gì, xách theo côn gỗ to bằng miệng chén nhanh nhẹn sải bước chạy theo, phát lực phi nước đại không thua gì ngựa chạy.

Hoắc Trọng Lâu ở phía sau thấy vậy, mới đầu kinh ngạc không hiểu tại sao Tần Lâm lên tiếng điều động người của châu nha cùng Chỉ Huy Sứ Ty. Nếu như hắn là một cẩm y Bá Hộ cũng không nói, một Tổng Kỳ nho nhỏ cũng có thể điều động quan địa phương cùng vệ sở binh từ lúc nào vậy?

Đến khi phát giác chúng Cẩm Y Hiệu Úy không hề tỏ ra kinh ngạc chút nào, giống như đây vốn là chuyện đương nhiên, y mới biết Tần Lâm ở trong Kỳ Châu thành này có thể quát to một tiếng, Kinh Vương phủ, Vệ Chỉ Huy Sứ Ty cùng châu nha sẽ đồng loạt hưởng ứng, nghiễm nhiên là thân phận Thái Sơn Bắc Đẩu.

Mặc dù Hoắc Trọng Lâu ở Đông Xưởng bất đắc chí, nhưng chung quy là lăn lộn trong kinh sư mười mấy năm, ngồi trên lưng ngựa mặc cho ngựa chạy, cẩn thận suy nghĩ một hồi, không khỏi vỗ tay khen hay: Tần Lâm gọi như vậy không phải là gọi viện binh, rõ ràng là chia công cho người ta. Hắn biến một phần công lao trở nên to hơn gấp bốn, gọi châu nha thuộc Hồ Quảng Bố Chính Ty, Kỳ Châu Vệ thuộc Hồ Quảng Đô Chỉ Huy Sứ Ty, mình thuộc Đông Xưởng, ba hệ thống khác nhau của triều Đại Minh đều nhận ân tình của hắn.

“Chậc chậc, không trách tuổi còn trẻ đã làm tới Tổng Kỳ… Hoắc Trọng Lâu ôi Hoắc Trọng Lâu, họ Tần kia mà không thăng quan, chẳng lẽ còn đến phiên tên ngu ngốc ngươi sao?”

Sau khi Hoắc Trọng Lâu nghĩ thông suốt lập tức vỗ trán một cái, cảm thấy mình đã sống uổng mấy chục năm qua.

Thiết kỵ bay nhanh, Huyền Diệu quán thoáng qua liền đến.

Tần Lâm việc nghĩa không thể nhường ai lập tức ra lệnh:

– Trần Tổng Kỳ mang theo mười người phối hợp Hoắc Đương Đầu chặn lại cửa sau, Ngưu Đại Lực giúp ta bảo vệ cửa trước, lưu lại mười huynh đệ ở chỗ này. Những người còn lại tản ra bốn phía, không được để thoát một tên yêu phỉ Bạch Liên giáo nào!

Chúng Hiệu Úy nhất tề kêu lên một tiếng tuân lệnh. Bọn họ hoặc là lão binh từ trên chiến trường chống Oa đi ra, hoặc là thế tập cẩm y quân hộ từ nhỏ đã quen múa đao cầm kiếm, tất cả đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, nghe lệnh giục ngựa đi vòng, bao vây tứ bề Huyền Diệu quán vô cùng chặt chẽ.

To top